《冬夜宿南庄》原文赏析

  • dōng
    宿
    nán
    zhuāng
  • [
    qīng
    dài
    ]
  • kōng
    jiāng
    xuě
    yún
    míng
    míng
    tiān
    yuè
    àn
    yín
    hán
    tīng
  • yàn
    shí
    wén
    chuāng
    bái
    shuāng
    yǎn
    weì
    dēng
    qīng
  • bài
    cóng
    xiǎo
    huán
    shā
    weǐ
    shù
    héng
    xié
    yìng
    qīng
  • weì
    chūn
    xiān
    yōu
    xiāng
    suì
    wǎn
    lián
    jiàn
    bīng
    ruǐ
  • chéng
    nán
    xiǎo
    zhù
    yǎn
    chái
    jīng
    niǎo
    niǎo
    chá
    yān
    qīng
  • quǎn
    shēng
    rén
    zuò
    yǐn
    sān
    gēng
  • duǎn
    tóng
    shǒu
    chù
    píng
    fēng
    yán
    wài
    shēng
    jīng
    què
    duò
  • xiāo
    sāo
    shuǐ
    zhǐ
    qīn
    dān
    yǒu
    mèng
    chóu
    huā

原文: 空江欲雪云冥冥,天低月暗吟寒厅。
独雁时闻四窗白,双眼未合孤灯青。
败芦丛筱环沙尾,几树横斜映清泚。
未春先已发幽香,岁晚篱连见冰蕊。
城南小筑掩柴荆,袅袅茶烟客思清。
夜犬无声人语寂,枯棋坐隐已三更。
短童首触屏风卧,檐外一声惊雀堕。
萧骚水阁纸衾单,有梦不愁花底涴。



猜您喜欢

少陵草堂

清代 钱源来

飘泊干戈后,为堂傍水涯。
三巴五亩宅,千古一诗家。
无复临江树,犹存覆地花。
危楼当北斗,想象望京华(即于草堂上表其忠爱,何等自然。)。

蓑衣

清代 翁照

记得寒江外,曾披上钓舟。
烟波双鬓老,风雨一身秋。
戴笠偏相称,垂竿亦自幽。
严陵如爱此,应不著羊裘⑴。

挽彭玉麟联

清代 杨栻

投笔久从戎,寰宇气清,八座湛恩颁北阙;
挂弓才退省,茅庵月冷,千秋遗迹话西湖。