《贺新郎·瑞霭笼晴晓》原文赏析

  • xīn
    láng
    ·
    ruì
    ǎi
    lóng
    qíng
    xiǎo
  • [
    sòng
    dài
    ]
    míng
  • ruì
    ǎi
    lóng
    qíng
    xiǎo
  • zhèng
    xiǎo
    chūn
    shí
    hòu
    shí
    fēn
    liáo
    rào
  • yuè
    jīng
    shén
    hái
    yǎo
    tiǎo
  • shèn
    xīng
    láng
    nián
    shào
  • tóng
    gòng
    péng
    lái
    xiān
    dǎo
  • luán
    fèng
    kēng
    kēng
    fēng
    piǎo
    miǎo
  • suàn
    shuāng
    liǎng
    hǎo
    zhēn
    miào
  • tiān
    shàng
    yǒu
    shì
    jiān
    shào
  • qiáo
    mén
    míng
    xìng
    xiān
    zhāng
    liǎo
  • gēng
    kān
    bǎng
    xià
    xīn
    hūn
    cái
    míng
    biǎo
    biǎo
  • biàn
    便
    hǎo
    xiāng
    chéng
    qín
    shǐ
    使
    tuō
    zān
    xiào
  • qiě
    zǎo
    chèn
    qīng
    chūn
    cái
    diào
  • xiàng
    gōng
    míng
    chéng
    jiù
    hòu
  • dào
    nín
    shí
    jié
    fēng
    liú
    hǎo
  • shèng
    jīn
    dēng
    xiǎo

原文: 瑞霭笼晴晓。
正小春时候,和气十分缭绕。
月姊精神还窈窕。
甚似星郎年少。
同共入、蓬莱仙岛。
鸾凤铿铿风缥缈。
算一双、两好真奇妙。
天上有,世间少。
桥门名姓掀张了。
更那堪、榜下新婚,才名表表。
便好相成勤夙夜,莫使脱簪遗笑。
且早趁、青春才调。
向去功名成就後。
到恁时节风流好。
胜今日,登科小。


相关标签:贺新郎

猜您喜欢

书少尹陈思孝松庭清晓卷

明代 王恭

官署双松何彩翠,吏散人稀苔满地。
独坐松间是阿谁,才子风流太丘裔。
薄晓松枝清露繁,公庭无讼寂无喧。
常思佐理苏民瘼,不分端居愧主恩。
乃翁倜傥龙头客,曾事先皇佩铜墨。
京使争传德政碑,邑人共说郎官泽。
枯鱼肆索几何时,倏尔空愁风树悲。
莫言累叶仍州县,九棘三槐应有期。

舍陆就汀舟喜见家乡在即三首

明代 郭之奇

穷舟所载不如车,能向山行胜策驴。
荡桨幽峰随落涧,不愁前路有崎岖。

常州问东坡疾

宋代 释维琳

扁舟驾兰陵,自愞⑴旧风物。
君家有天人,雄⑵雄维摩诘。
我口吞⑶文殊,千里来问疾。
若以默⑷相酬,露柱皆笑出⑸。