《览秀亭歌》原文赏析

  • lǎn
    xiù
    tíng
  • [
    míng
    dài
    ]
    máo
  • qiū
    fēng
    yáo
    shuāng
    beǐ
    zhèn
    西
    shān
    zhuàn
    chóu
    jué
  • kaī
    chuāng
    lǎn
    xiù
    xiǎo
    tíng
    yōu
    jǐng
    liáo
    rén
    rán
    bié
  • dān
    cuì
    réng
    tūn
    hóng
    yún
    bái
    cǎo
    shēn
    yuán
  • duǎn
    beī
    yōu
    lán
    diàn
    chōng
    chù
    cūn
  • huāng
    zhēn
    xiǎo
    jìng
    yíng
    chǐ
    kǒu
    yíng
    gēng
    shēn
  • xiāo
    xiāo
    luò
    mǎn
    tiān
    qiū
    duàn
    liú
    duī
    luàn
    shí
  • shān
    xíng
    mài
    chóng
    shàng
    yǒu
    qiān
    suì
    zhī
    cāng
    sōng
  • gāo
    yǎn
    jiǎn
    ào
    bīng
    xuě
    xiù
    tiān
    qīng
    qín
    fēng
  • hóng
    xiá
    tūn
    cháo
    gāo
    lóu
    duàn
    shān
  • nán
    fēng
    shì
    beǐ
    fēng
    xióng
    jiàn
    sēn
    rán
    duì
    qún
    wáng
  • yún
    piǎo
    miǎo
    péng
    lái
    jīn
    sēn
    luó
    kaī
  • shān
    kōng
    bái
    zhòu
    yǒng
    kuàng
    luò
    luò
    qīng
    fēng
    lái
  • feī
    yán
    líng
    duó
    xiǎng
    zhū
    shí
    diàn
    殿
    lián
    lóng
    kaī
    cuì
  • huí
    fēng
    zhuàn
    qīng
    dié
    zhàng
    céng
    luán
    lián
    luò
  • shān
    yuán
    tiáo
    qiān
    tōng
    wàn
    cāng
    máng
    wàng
    zhōng
  • fàng
    huái
    怀
    liáo
    piàn
    shí
    shì
    xiān
    jìng
    weì
    rén
    jiān
    tóng
  • bái
    yún
    piàn
    qīng
    shān
    xiǎo
    shù
    yān
    xiá
    qiū
    lǎo
  • lín
    shāo
    diǎn
    rèn
    guī
    tiān
    wài
    shǔ
    xíng
    héng
    hǎi
    dǎo
  • qíng
    shí
    chéng
    xìng
    zòng
    dēng
    lín
    xié
    gòng
    shǎng
    xīn
  • hǎi
    kuò
    tiān
    kōng
    yún
    hào
    hào
    tái
    gāo
    shù
    yǐng
    chén
    chén

原文: 秋风几日摇霜樾,北镇西山转愁绝。
开窗览秀小亭幽,景物撩人自然别。
丹崖翠壑吐仍吞,红云白草入深垣。
短碑古塔幽兰里,野店孤舂何处村。
荒榛小径不盈尺,谷口萦纡更深入。
萧萧木落满天秋,溪壑断流堆乱石。
山形地脉亦何崇,上有千岁之苍松。
孤高偃蹇傲冰雪,秀拔天地轻秦封。
红霞几缕吞朝旭,突兀高楼断山曲。
南峰势压北峰雄,剑戟森然对群王。
綵云缥缈栖蓬莱,金阙森罗紫极开。
山空寂寂白昼永,野旷落落清风来。
飞檐铃铎响朱阁,石殿帘栊开翠幕。
回峰转壑挹清溪,叠嶂层峦连碧落。
山原迢递千里通,万物苍茫一望中。
放怀聊取片时适,仙境未必人间同。
白云一片青山小,野戍烟霞秋意老。
林梢几点认归鸦,天外数行横海岛。
晴时乘兴纵登临,与客携壶共赏心。
海阔天空云浩浩,台高树合影沉沉。



猜您喜欢

陈其年游姑苏岁暮却寄

清代 任源祥

吴王宫外踏歌行,紫玉坟边腊鼓声。
岁暮乘舟湖海客,绨裘春草不胜情。

和慎使君出城见梅花

宋代 李覯

化工呈巧异寻常,镂月栽云费刃芒。
莫怪使君曾立马,染衣浑似有天香。

硖石驿东二十里有西鸦路繇赵保

清代 顾炎武

行人愁向汝州来,前月西鸦禁不开。
吊古莫言秦法峻,鸡鸣曾放孟尝回。