《滕王阁》原文赏析

  • téng
    wáng
  • [
    sòng
    dài
    ]
    zhāng
    cǎi
  • peì
    míng
    luán
    xiào
    kōng
    zhì
    jīn
    huá
    guān
    dié
    qīng
    qióng
  • 西
    shān
    cán
    hóng
    yāo
    bái
    nán
    jiāo
    yáng
    yàn
    beì
    hóng
  • dēng
    lín
    tiān
    gǎn
    kǎi
    bàn
    shēng
    piāo
    lǎo
    yīng
    xióng
  • kǎn
    qián
    yóu
    shì
    táng
    nián
    shuǐ
    céng
    jiàn
    wáng
    láng
    fàn
    duǎn
    péng

原文: 佩玉鸣銮一笑空,至今华观叠青穹。
西山残雨虹腰白,南浦骄阳雁背红。
几度登临添感慨,半生漂泊老英雄。
槛前犹是唐年水,曾见王郎泛短篷。



猜您喜欢

和御赐诗

宋代 张镇孙

圣主游心六艺文,先皇成宪自常遵。
天人亲屈九重问,岭海同归一视仁。
已忝胪传魁众俊,复叨燕衎逮微臣。
终身祗佩丁宁训,远到功名愿自珍。

花树

宋代 章采

风吹花树昨朝红,今日看花树已空。
可惜天高花薄命,年年开落只由风。

南村图为陶九成作

宋代 张洙

南村老人清且癯,闭户十年工著书。
诸生解问扬雄字,使者空求颜阖庐。
推窗山在夕阳野,扫径柳垂春水渠。
卜邻若得从吾愿,日日抱琴无日虚。