《送僧归护国寺》原文赏析

  • sòng
    sēng
    guī
    guó
  • [
    sòng
    dài
    ]
    zhào
    kuàng
  • zhèn
    xié
    píng
    weì
    yāng
    luó
    ruò
    tiān
    xiāng
  • xiǎo
    dān
    jūn
    ēn
    chóng
    xiào
    zhǐ
    jiù
    shān
    guī
    cháng
  • chù
    shù
    quán
    yín
    yuè
    chéng
    wén
    宿
    yún
    fáng
  • nián
    sōng
    xià
    qiāo
    mén
    yìng
    chén
    jīn
    shí
    chuáng

原文: 振锡携瓶谒未央,薜萝衣溼若天香。
晓辞丹陛君恩重,笑指旧山归路长。
何处漱泉吟夜月,几程闻雨宿云房。
他年松下敲门去,应许尘襟拂石床。



猜您喜欢

诗一首

宋代 赵德□

镵崖刻石成大像,谁道老僧多伎俩。
虽云百尺最高高,应有游人到头上⑴。

过大桥并出界偶成四绝寄邵阳父

宋代 赵鼐

邵阳拙政一年馀,不暇精思及远图。
且了眼前无饿殍,家家温饱是良谟(《永乐大典》卷一四三八○)。

题洞霄

宋代 赵汝湜

巑屼列千峰,一柱屹翘楚。
回复蕴奇秀,有此云霞所。
岩封五里雾,松撼半天雨。
深知境未穷,正欠惊人语。