《四十明朝是》原文赏析

  • shí
    míng
    cháo
    shì
  • [
    míng
    dài
    ]
    shào
    jīng
    bāng
  • shí
    míng
    cháo
    shì
    pín
    wén
    huà
  • cán
    dēng
    chí
    zhào
    liǎng
    sān
    huā

原文: 四十明朝是,频闻画鼓挝。
残灯持自照,忽吐两三花。



猜您喜欢

无题

明代 张祥鸢

不见当年团扇郎,双垂红泪湿流黄。
楼空燕子怜无主,剩有歌尘在画梁。

次韵(四首)

元代 张渥

水光承雨乱银花,柳外双峰出碧丫。
我便欲寻蓑笠去,断桥湾里是渔家。

题倦绣士女图 同前

明代 吴宽

日高碧树午阴圆。
绣床人未眠。
回文锦字綵丝缠。
停针还怅然。
飞絮底,落花边。
青春将暮天。
辽阳人去几时还。
真将诗意传。