《灵谷山》原文赏析

  • líng
    shān
  • [
    sòng
    dài
    ]
    céng
  • jiù
    wén
    líng
    míng
  • yǐn
    rán
    wàng
    zhōu
    shèng
    chèng
    shān
    líng
  • xuán
    xiè
    gāo
    jiàn
    líng
  • qiáo
    sōng
    shǔ
    shí
    zhàng
    xià
    yǒu
    qiān
    suì
    líng
  • xíng
    niǎo
    dào
    shì
    tuán
    qīng
    míng
  • xiān
    shì
    suī
    miǎo
    máng
    yōu
    tǎo
    weì
    wàng
    qíng
  • gāo
    qiū
    yuè
    hòu
    shèng
    lái
    jīng
    xíng
  • huáng
    guàn
    liǎng
    sān
    rén
    dàn
    rán
    wàng
    xíng
  • yān
    xiá
    dào
    shuǎng
    lái
    tíng
  • shòu
    qióng
    zhǐ
    diǎn
    lǎo
    tóng
    zhù
    qīng
  • cán
    feī
    huàn
    é
    shǒu
    gǎn
    lín
    huáng
    tíng
  • huò
    lián
    shí
    dǐng
    weì
    ràng
    míng
  • chóng
    yáng
    shí
    huáng
    jiàn
    xiàng
    róng
  • jiā
    zaī
    tiān
    xiào
    weì
    yíng
  • dàn
    yuàn
    jiǎo
    jiàn
    nián
    nián
    xún
    méng

原文: 旧闻伯子记,已得灵谷名。
隐然望此州,奇胜称山灵。
悬崖泻瀑布,如高屋建瓴。
乔松数十丈,下有千岁苓。
仄足行鸟道,势欲抟青冥。
仙事虽渺茫,幽讨未忘情。
高秋八月后,择胜来经行。
黄冠两三人,淡然亦忘形。
烟霞到几席,爽气来户庭。
瘦筇閒指点,老瓦同注倾。
惭非换鹅手,不敢临黄庭。
或可联石鼎,未必让弥明。
重阳无十日,黄菊渐向荣。
佳哉此天气,一笑未易营。
但愿脚力健,年年此寻盟。



猜您喜欢

赤壁

宋代 曾用孙

白浪高于屋,风回熨帖平。
周郎呼不醒,久立听江声⑴。

宿正觉寺

宋代 曾季狸

月落僧窗暗,衾单客梦惊。
鸡鸣催客起,犬吠恶人行。
蓐食事已毕,膏车天未明。
畏涂饥饿岁,哪得事宵征。

山居追凉

宋代 王铚

松门东路有柴关,凉卧清宵梦亦閒。
更待海风来万里,一天霜月满空山。