《傀儡石砚歌》原文赏析

  • kuǐ
    leǐ
    shí
    yàn
  • [
    qīng
    dài
    ]
    lín
  • kuǐ
    leǐ
    zhī
    shān
    yǒu
    meǐ
    shí
    xiǎo
    zhě
    zhǎng
  • shēng
    fān
    pán
    shān
    zhōng
    shā
    rén
    weí
    xióng
    shǒu
    chōng
  • suì
    lìng
    shān
    xià
    shào
    rén
    xíng
    shí
    yīn
    zhī
    mái
    shā
  • bàng
    shān
    zhī
    yǒu
    shú
    fān
    fēng
    tōng
    jiě
    táng
  • jīn
    nián
    yǒu
    jiǎ
    zhōng
    ǒu
    xié
    piàn
    shí
    chē
    è
  • dào
    jiā
    liú
    zuò
    dǎo
    zhēn
    qiāo
    bēng
    jǐn
    yíng
    chǐ
  • zhà
    jiàn
    zhī
    xīn
    àn
    jīng
    guī
    lái
    gēng
  • mén
    shí
    qīn
    zhuó
    zhì
    chéng
    yàn
    fāng
    ér
  • huán
    yāo
    hén
    huǒ
    hóng
    shǔ
    diǎn
    bān
    yǎn
  • zhì
    zào
    shèn
    xiāng
    ān
  • píng
    shēng
    yǒu
    diān
    jiāo
    luó
    wén
    bǎo
  • shí
    zhēn
    kān
    dǐng
    fēn
    chén
    xiāng
    rěn
    zàn
    shì
    tiān
    zhī
    ǒu
    rán
    shuí
    xiàng
    chén
    zhōng
  • suō
    juē
    duō
    shào
    cái
    shāng
    zhì

原文: 傀儡之山有美石,小者如掌大如席。
生番蟠踞此山中,杀人为雄首充积。
遂令山下少人行,石亦因之埋沙碛。
傍山之侧有熟番,风俗颇通解唐译。
今年有客贾其中,偶携片石压车轭。
到家留作捣衣砧,敲扑崩馀仅盈尺。
我乍见之心暗惊,乞得归来更护惜。
杜门十日亲琢磨,制成一砚方而泽。
环腰痕似火捺红,数点斑如鸲眼碧。
致密不燥亦不渗,笔与相安墨莫逆。
平生有癖似米颠,蕉叶罗纹宝拱璧。
此石真堪鼎足分,晨夕相需忍暂释?天涯知己岂偶然,谁向尘中破资格。
摩挲一度一咨嗟,多少奇材伤弃掷。



猜您喜欢

送本邑杨大尹入觐

明代 吴琏

湖右文章伯,江南父母官。
三钱斗米价,一雨万家村。
远远享天子,高高飞凤鸾。
明年二三月,黎庶眼将穿。

夏日携王惟材陪曹公饮城东湖亭

明代 宋登春

漠漠林塘五月寒,王人长日竹皮冠。
酒炉茶灶从儿理,菜圃爪田引客看。
老去坐忘青锁梦,归来囊贮紫金丹。
鹅池道者频相访,笑索村醪苜宿盘。

题倪瓒设色山水

清代 弘历

苍峦翠樾淡还浓,生面寻常迥不同。
怪底香光契真赏,画禅重得楚人弓。