《水调歌头 题春雷琴图卷》原文赏析

  • shuǐ
    diào
    tóu
    chūn
    leí
    qín
    juàn
  • [
    jìn
    xiàn
    dài
    dāng
    dài
    chū
    ]
    ráo
    zōng
  • yóu
    suǒ
    bǎo
    huì
    chéng
  • shǔ
    shēng
    jùn
    mǎn
    huáng
  • kàn
    shuāng
    háo
    diǎn
    rǎn
    bīng
    xián
    xià
    zhǐ
    jìn
    gōng
  • hái
    zhù
    meí
    kuàng
    shì
    weí
  • fān
    jiù
    zhōng
    zhǐ
    miǎo
    chóu
  • hún
    wàng
    lǎo
    zhī
    zhì
    weí
    weì
    qīng
  • shuí
    hǎo
    dàn
    sān
    jiàn
    zhī
    xiāng
    weí
    wàn
    zhēn
    chóng
    shān
  • wáng
    xiào
    shēng

原文: 尤物喜得所,宝绘复成图。
蜀声自喜竣急,古意满皇都。
看取霜毫点染,何似冰弦披拂,下指尽工夫。
还与炷梅魄,旷世许为徒。
翻旧格,终止息,渺愁予。
浑忘老之已至,唯以味清腴。
谁与好弹三涧,只惜相违万里,珍重玉山炉。
寄语王夫子,莫笑嵇生迂。


相关标签:水调歌头

猜您喜欢

鲁解元以坡语空山无人水流花开

宋代 韩淲

人之老去须甘老,天以閒来莫厌閒。
满树梅开和玉雪,门前流水响空山。

鲁解元以坡语空山无人水流花开

宋代 韩淲

溪山淡淡复溶溶,老觉身閒百念空。
谁把清诗相触拨,又随吟啸醉春风。

花光十梅·幻花灭尽

宋代 释师范

花分枝北志枝南,向背横斜有许般。
何待支郎强描邈,开时便作谢时看。