《风不鸣条(一作章孝标诗)》原文赏析

  • fēng
    míng
    tiáo
    zuò
    zhāng
    xiào
    biāo
    shī
  • [
    táng
    dài
    ]
    láo
  • xuán
    qīng
    jǐng
    weī
    fēng
    zài
    绿
    tiáo
  • sōng
    shēng
    zuò
    guò
    liǔ
    yǐng
    kōng
    yáo
  • cháng
    yǎng
    yìng
    qián
    biàn
    zuò
    biàn
    shū
    meǐ
    àn
    piāo
  • yǒu
    lín
    shí
    niǎo
    niǎo
    shù
    jiàn
    zuò
    zàn
    xiāo
    xiāo
  • màn
    zuò
    zhú
    qīng
    yān
    sàn
    qīng
    ruì
    zuò
    shù
    ráo
  • fēng
    nián
    zhī
    yǒu
    dài
    yǒng
    meǐ
    táng
    yáo

原文: 旭日悬清景,微风在绿条。
入松声不发,度(一作过)柳影空摇。
长养应潜变(一作遍),扶疏每暗飘。
有林时袅袅,无树渐(一作暂)萧萧。
慢(一作误)逐青烟散,轻和瑞气(一作树色)饶。
丰年知有待,歌咏美唐尧。



猜您喜欢

唐代 开成朝士

几人天上争仙桂,一岁闽南折四枝。

送义存出家(题拟) 其三

唐代 开成时儒

原宪守贫志不移,颜回安命更谁知?
嘉禾未必春前熟,君子从来用有时。

挽曾国荃联

清代 尹恭保

吹将相埙篪,溯由方召以来,史氏论勋皆冠绝;
喻文章性命,从此阴何太息,尚书已逝更知稀。