《和周焘合江亭 其二》原文赏析

  • zhōu
    tāo
    jiāng
    tíng
    èr
  • [
    sòng
    dài
    ]
    sūn
  • 西
    nán
    huì
    jǐn
    guān
    chéng
    chí
    jié
    lái
    xún
    hàn
    xīng
  • guó
    màn
    zhuī
    qiān
    zhù
    hòu
    gōng
    shǔ
    chū
    jīng
    hái
    jiā
    fàn
    fān
  • gōng
    cái
    leǐ
    luò
    fāng
    miàn
    bìng
    huāng
    shū
    mào
    shǐ
    使
    lìng
  • weì
    dōng
    shān
    tóng
    xiào
    ào
    shèng
    yóu
    liáo
    shàng
    dān
    qīng
    shàng
    sòng
    chéng
    sūn
    chéng
    wén
    leì
    juàn

原文: 西南都会锦官城,持节来寻汉客星。
去国谩追千里马(自注:俟后公数日出京。),还家拟泛一帆舲。
公才磊落宜方面,我病荒疏冒使令。
未许东山同笑傲,胜游聊可上丹青(以上宋程遇孙《成都文类》卷八)。



猜您喜欢

陇口作

宋代 郭浩

陇口山深草木荒,行人到此断肝肠。
耳中不忍听鹦鹉,犹在枝头说上皇⑴。

宋代 丁浚明

从前谑浪今收拾,尽听人呼张大王(戏萧济夫)。

二月望日劝农既归散策郡圃二首

宋代 杨万里

荆溪老守劝农归,吏散还从郡圃嬉。
拾得落英才一掬,春风苦向掌中吹。