《题云间阁》原文赏析

  • yún
    jiān
  • [
    sòng
    dài
    ]
    zhào
    jùn
  • nián
    yán
    ǒu
    lái
    yuàn
    qiān
    zhé
  • běn
    鹿
    姿
    shì
  • chéng
    shàng
    fāng
    xún
    táng
    rén
    shí
  • dāng
    sān
    tiān
    yún
  • kuài
    zaī
    fēng
    nán
    lái
    wàn
    lài
    xiāng
  • rùn
    shì
    shān
    jiē
  • beī
    qīng
    wǎn
    yǐn
    绿
    guā
    jiān
    weì
    shí
  • shì
    feī
    dào
    ěr
    xiū
    yàn
    shān
    chéng
  • shù
    yǐng
    héng
    yān
    jiǎo
    shēng
    àn
    luò
  • cháng
    jiāng
    fǎn
    kuàng
    bǎi
    nián
  • shǒu
    lǎo
    xiān
    bái
    yóu
    zhaī

原文: 昔年严大夫,偶来怨迁谪。
我本麋鹿姿,得此已自适。
乘閒陟上方,□寻唐人石。
岂期当三伏,一天云四幂。
快哉风南来,万籁相呼吸。
雨馀禾麻润,是山皆喜色。
一杯倾晚饮,绿瓜间未实。
是非不到耳,休厌山城寂。
树影抹横烟,角声暗落日。
长江去不返,况此百年客。
企首老玉仙,白发何由摘。



猜您喜欢

以诗句咏梅·一枝犹傍故人香

宋代 方蒙仲

山林殊市朝,易隔故人面。
珍重山中人,留面长相见。

鸳鸯梅

宋代 方蒙仲

夜半长生殿,金钗恨最长。
分明后身是,环子伴三郎。

折梅

宋代 方蒙仲

看梅如看画,由我不由他。
千树江头少,一枝瓶里多。