《吊蒋忠烈公》原文赏析

  • diào
    jiǎng
    zhōng
    liè
    gōng
  • [
    míng
    dài
    ]
    chén
    chá
  • qín
    chuān
    yǒu
    jiān
    zhì
    shì
    zhōng
    yīng
  • kàng
    shū
    běn
    yōu
    guó
    lín
    weī
    kěn
    shēng
  • tiān
    cháo
    gōng
    dào
    bái
    quán
    rǎng
    lòu
    huá
    qīng
  • láo
    luò
    yín
    gōng
    hòu
    kōng
    cán
    shì
    míng

原文: 琴川有间气,志士钟其英。
抗疏本忧国,临危肯爱生?
天朝公道白,泉壤露华清。
牢落寅恭后,空惭没世名。



猜您喜欢

题马远画梅四幅

宋代 杨娃

夭桃艳杏岂相同,红润姿容冷淡中。
披拂轻烟何所似,动人春色碧纱笼。

昭君怨 赋松上鸥

宋代 杨万里

偶听松梢扑鹿。知是沙鸥来宿。
稚子莫喧哗。恐惊他。
俄顷忽然飞去。飞去不知何处。
我已乞归休。报沙鸥。

武陵春 老夫茗饮小过,遂得气疾,

宋代 杨万里

长铗归乎逾十暑,不著鵔鸃冠。
道是今年胜去年。
特地减清欢。
旧赐龙团新作祟,频啜得中寒。
瘦骨如柴痛又酸。
儿信问平安。