《题王提举界画宫殿图》原文赏析

  • wáng
    jiè
    huà
    gōng
    diàn
    殿
  • [
    sòng
    dài
    ]
    zhāng
    shēn
  • cán
    jiǎn
    yín
    guāng
    qīng
    háo
    jiè
    qiū
    hén
    xiāng
  • gōng
    zhōng
    qiān
    mén
    wàn
    zhī
    shì
    ā
    fáng
    shì
    weì
    yāng
  • lóu
    tóu
    meǐ
    rén
    cháo
    weì
    shí
    èr
    zhū
    lián
    qiū
    shuǐ
  • xiāng
    xiāo
    dài
    mào
    yán
    jiān
    mèng
    duàn
    róng
    yuān
    zhàng
  • chuāng
    líng
    lóng
    jīn
    suǒ
    kaī
    jūn
    wáng
    zài
    yíng
    xiān
    tái
  • jīng
    fèng
    niǎn
    yún
    jiān
    cuì
    guǎn
    yín
    shēng
    tiān
    shàng
    lái
  • jūn
    jiàn
    xián
    yáng
    huǒ
    sān
    yuè
    hóng
    huā
    niǎo
    zhēng
    chūn
    fēng
  • dāng
    shí
    wáng
    guó
    zhī
    chù
    jìn
    zài
    jīn
    huà
    zhōng

原文: 吴蚕择茧银丝光,轻毫界墨秋痕香。
宫中千门复万户,知是阿房是未央。
楼头美人朝未起,十二珠帘隔秋水。
香销玳瑁舞筵间,梦断芙蓉鸳帐底。
八窗玲珑金锁开,君王已在迎仙台。
霓旌凤辇云间合,翠管银笙天上来。
君不见咸阳一火三月红,野花啼鸟争春风。
当时亡国知何处,尽在如今图画中。



猜您喜欢

日出行

宋代 张绅

东方曈曈日初出,田家少妇当窗织。
屋顶树稀窗有光,小姑催起不暇妆。
长梭轧轧秋丝密,一日上机催一匹。
丁宁小郎慎勿啼,织成令汝穿完衣。

次唐彦猷雇亭林韵

宋代 张尧干

兰若王家像,相望博陆居。
衣冠尘易暗,箫鼓祭全疎。
草色侵花径,潮声过夕墟。
遗风犹可想,吊古一觞余。

宋代 张顺之

照我胸中笔,吐出江淹文。