《满江红 送友致仕》原文赏析

  • mǎn
    jiāng
    hóng
    sòng
    yǒu
    zhì
    shì
  • [
    míng
    dài
    ]
    zhèng
    mǎn
  • guī
    lái
    yǒu
    shēng
    nián
    mǎn
    bǎi
  • hǎo
    xún
    táo
    jiā
    huāng
    jìng
    jiā
    zhái
  • xié
    yáng
    shuǐ
    liàng
    qiān
    chóng
    wǎn
    xiù
    pái
    yún
  • liào
    xiāng
    yuán
    cuì
    zhú
    huáng
    huā
    hái
  • xīn
    zǎo
    tàn
    weí
    xíng
  • gēng
    jǐng
    xiū
    zhì
  • kàn
    hòu
    mén
    zhì
    huān
    xiào
    paī
  • róng
    zhī
    jīn
    guǎn
    yān
    qiě
    zuò
    xiāo
    yáo
  • gēng
    dào
    shí
    cǎi
    jiù
    tíng
    qián
    cháo

原文: 归去来兮,有几个,生年满百。
好寻取、陶家荒径,贺家故宅。
一抹斜阳铺水靓,千重晚岫排云碧。
料乡园、翠竹与黄花,还如昔。
心早叹,为形役;
更暮景,休虚掷。
看候门稚子,欢歌笑拍。
荣辱只今都不管,烟波且作逍遥客。
更到时、戏采旧庭前,娱朝夕。


相关标签:满江红

猜您喜欢

诉衷情

明代 金大镛

西窗枯坐梦难成,憔悴对孤檠。
今夕不知何夕,枕上有秋声。
风淡淡,露盈盈,最无情。
楼头短笛,江上寒潮,花外残更。

踏莎行 过金山寺

明末清初 董剑锷

一拳浮玉,中流砥柱,茫茫烟水迷云树。
年来两过未曾登,那知张祜题诗处。
南北横分,古今几度,拿舟三老随歌渡。
歌声幸莫感伤人,江流一任人来去。

證因亭

唐代 司空图

峰北幽亭愿證因,他生此地却容身。
上方僧在时应到,笑认前衔记写真。