《曹阶人状头招饮以诗见嘲因和之》原文赏析

  • cáo
    jiē
    rén
    zhuàng
    tóu
    zhāo
    yǐn
    shī
    jiàn
    cháo
    yīn
    zhī
  • [
    míng
    qīng
    chū
    ]
    zhū
    wén
  • cáo
    gōng
    fēng
    liú
    duō
    yùn
  • èr
    shí
    duó
    zhuàng
    tóu
    sān
    shí
    chèng
    shī
  • cháng
    jiàn
    qīng
    tiān
    gāo
    mén
    liè
    huà
  • zhà
    shēng
    fēng
    yún
    liù
    zhào
    liú
    huì
  • guì
    jiāo
    rén
    gōng
    míng
    chuī
    zhú
  • wán
    shì
    qīng
    yǎn
    jīn
    huái
    怀
    yuán
    bái
  • guǎng
    广
    jiāo
    tiān
    xià
    shì
    meǐ
    jiǔ
    néng
    zhāo
  • hǎo
    jǐng
    shǎng
    liáng
    chén
  • pěng
    chū
    xiá
    beī
    xiāng
    féng
    qīng
  • gōng
    chóu
    xiāng
    jiāo
    cuò
    zhuī
    huān
    wàng
    xíng
  • màn
    màn
    huā
    tiān
    tiān
    zòu
  • shǔ
    dùn
    rán
    xiāo
    liáng
    fēng
    shēng
    liǎng
  • jiǎn
    lán
    tíng
    jīn
    cháo
    xìng
    gòng
    shì
  • jié
    cháo
    nán
    míng
    réng
    huà
    sōng
    jiān
    shí
  • guī
    qiàn
    rén
    dǎo
    zhù
    ruǎn
    shā
  • tóng
    shuāng
    zhǎng
    xiào
    tóng
    shān
    gōng

原文: 我爱曹公子,风流多蕴藉。
二十夺状头,三十称诗伯。
长剑倚青天,高门列画戟。
叱咤生风云,六诏流惠泽。
富贵不骄人,功名垂竹帛。
玩世馀青眼,襟怀原自白。
广交天下士,美酒能招客。
好景不独赏,良辰各须惜。
捧出紫霞杯,相逢倾玉液。
觥筹相交错,追欢忘形迹。
漫漫雨花天,天乐奏于席。
暑气顿然消,凉风生两腋。
不减禊兰亭,今朝兴共适。
诘朝期南明,仍话松间石。
我归倩人扶,倒著软沙帻。
童子双鼓掌,笑同山公癖。



猜您喜欢

红岩古迹七首 其七

清末近现代初 姚华

留节洞传石乳凝,字如蝌蚪识谁能?
仙岩几处纷难数,大篆遗文此并称。
金铁中含形外著,丹青文炳气潜蒸。
山川蟠郁多奇古,甫辟黔荒忆结绳。

红岩古迹七首 其六

清末近现代初 姚华

当年作郡白皆叟,古迹曾经亲访来。
为语巨书无刻迹,及询所见未填灰。
红崖有二疑途说,墨本无双信斐裁。
老去难归吾竟废,摩挲故纸亦徒猜。

题子昂画

明代 王达

阙下归来觅钓舟,黄金带重雪盈头。
鲤鱼风起芙蓉落,一缕丝悬玉镜秋。