《一萼红 题颍若梁溪归棹图》原文赏析

  • è
    hóng
    yǐng
    ruò
    liáng
    guī
    zhào
  • [
    jìn
    xiàn
    dài
    ]
    shěn
    chāng
    meí
  • shǔ
    shēng
    píng
  • duì
    chuáng
    zài
    biàn
    便
    ěr
    chū
    mén
    xíng
  • liǎng
    huái
    怀
    quán
    jiā
    huó
    zhōng
    xiāo
    xīn
    jiāo
    yíng
  • kuàng
    yòu
    shì
    cháng
    kōng
    yàn
    jiào
    shēng
    shēng
    sòng
    rén
    tīng
  • chūn
    cǎo
    yín
    ó
    dōng
    hōng
    liǎo
    dǎo
    qiū
    piāo
    líng
  • zuì
    chuāng
    fēng
    gòng
    yào
    míng
    wǎn
    qīng
  • sōng
    jìng
    yóu
    fān
    yàng
    guī
    bǎi
    shì
    qīng
  • zhī
    nài
    nián
    shí
    weí
    ruò
    xiǎo
    zǒng
    qiān
    qíng
  • ér
    shí
    shū
    weì
    chóng
    hán
    dèng

原文: 数升平。
不对床几载,便尔出门行。
两地离怀,全家活计,中宵心绪交萦。
况又是、长空雁叫,一声声、送与旅人听。
春草吟哦,冬烘潦倒,秋夜飘零。
最苦雨窗风幕,共药炉茗碗,独客凄清。
松径犹存,蒲帆无恙,归欤百事都轻。
只奈我、暮年乞食,为啼饥、弱小总牵情。
那得儿时书味,重课寒镫。


相关标签:一萼红

猜您喜欢

生查子 其二

明代 杨慎

两朵活莲花,一对相思卦。
裙底耍鸳鸯,巧笔难描画。
春困步苍苔,背立秋千下。
心事倩谁传,花落西厢夜。

生查子 其一

明代 杨慎

金匮失玄参,无约何时会。
争道破揪枰,心为佳期碎。
杨柳困三眠,终日常如醉。
露泣缠枝花,满眼娇情泪。

望江南 其十六

明代 杨慎

凉吹满,六月早知秋。
仙侣泛花曾共醉,野人刻竹记同游。
何日问归舟。