《山中卧病寄卢郎中》原文赏析

  • shān
    zhōng
    bìng
    láng
    zhōng
  • [
    táng
    dài
    ]
    táng
  • shí
    nián
    gēng
    diào
    shuǐ
    yún
    jiān
    zhù
    jiā
    pín
    shào
    wǎng
    hái
    jìng
    绿
    tái
    níng
    xiǎo
    lòu
  • mǎn
    tóu
    bái
    duì
    qīng
    shān
    sēng
    cǎi
    yào
    lái
    bìng
    qiáo
    xié
    shāng
    weí
    jiě
    yán
  • kōng
    liàn
    jiù
    shí
    ēn
    jiǎng
    yīn
    chū
    chái
    guān

原文: 十年耕钓水云间,住僻家贫少往还。一径绿苔凝晓露,
满头白发对青山。野僧采药来医病,樵客携觞为解颜。
空恋旧时恩奖地,无因匍匐出柴关。



猜您喜欢

临刑诗

唐代 郑颋

幻生还幻灭,大幻莫过身。
安心自有处,求人无有人。

登祝融峰

五代 李徵古

欲上祝融峰,先登古石桥。
凿开巇嶮处,取路到丹霄。

五代 韩熙载

几人平地上,看我半天中。
(《登楼》见《吟窗杂录》)