《七夕》原文赏析

  • [
    qīng
    dài
    ]
    quán
  • yuè
    zhī
    jiā
    jiā
    wàng
    niú
  • shén
    xiān
    jiàn
    liáng
    fēng
    sōu
  • tiān
    sūn
    zhī
    qiǎo
    zhuàn
    jìn
    zhuō
    dōng
    西
    duàn
    nán
    feī
    yuè
  • nián
    fēn
    qiān
    yín
    xiǎng
    yōu
  • qiǎo
    xiàng
    tiān
    sūn
    ruò
    qiǎo
    lái
    chóu
    jué
  • jūn
    jiàn
    dōng
    jiā
    tián
    gēng
    cháng
    xiāng
    suí
  • dàn
    gòng
    bái
    shǒu
    fēn
  • yòu
    jiàn
    西
    lín
    yǒu
    cái
    婿
    shàng
    táng
  • zhōng
    nián
    xiāng
    jiàn
    chàng
    wàng
    beī
    liáng
  • lòu
    shēng
    qīng
    qiāo
    pán
    zhōng
    pàn
    duàn
    zhū
    rào
  • zhī
    qiǎo
    luò
    shuí
    jiā
    zhī
    qiǎo
    duō
    rén
    lǎo
  • rén
    jiān
    chī
    ér
    níng
    weí
    zhuō
    weí
    qiǎo

原文: 七月七之夕,家家望女牛。
神仙不可见,凉风何飕飗。
我疑天孙之巧转近拙,东西隔断难飞越。
一年一度一分离,千古银河响幽咽。
不须乞巧向天孙,若赐巧来愁欲绝。
君不见东家力田妇,耕馌常相随。
旦暮共苦乐,白首不分离。
又不见西邻有才女,夫婿上玉堂。
终年不相见,怅望悲河梁。
玉露无声夜清悄,盘中盼断蛛丝绕。
不知巧思落谁家,只恐巧多人易老。
寄语人间痴女儿,宁为其拙毋为巧。



猜您喜欢

馀杭归沪车中口号

当代 秦鸿

怒绿贲张将脱树,惨白迷濛如梦注。
日暮前程夜渐生,灯溯流光犹半吐。

太湖避兵

明末清初 方文

将近枫桥路,唯闻人语喧。
北来兵肆掠,东去艇皆奔。
震泽烟波迥,高秋风雨繁。
此时期免患,艰苦复何论。

竹枝词

明末清初 方文

侬家住在大江东,妾似船桅郎似逢。
船桅一心在篷里,篷无定向只随风。