《自桃源至辰州道中即事》原文赏析

  • táo
    yuán
    zhì
    chén
    zhōu
    dào
    zhōng
    shì
  • [
    míng
    dài
    ]
    wàn
    shì
  • huā
    cǎo
    shān
    shǔ
    chù
    táo
    yuán
    què
    tōng
  • láng
    zhōu
    zhì
    jīn
    zhì
    jīn
    zhǐ
    diǎn
    yóu
    chéng
  • sūn
    hào
    xiōng
    cán
    diǎn
    mín
    lóng
  • líng
    zuì
    chù
    táo
    dòu
    guàn
    shàng
  • rén
    mèng
    shí
    mèng
    yǐn
    hǎo
    shì
    shì
    zhuàn
    jiē
    huà
    bǐng
  • yán
    táo
    shí
    guǒ
    qiān
    nián
    jiāo
    鹿
    máng
    rán
    lǐng
  • zhī
    jīn
    tiān
    xià
    feī
    qín
    jìn
    bié
    suí
    fēng
    chén
  • shè
    shì
    xún
    yuán
    wèn
    zhī
    feī
    rén
  • qiān
    jiā
    shān
    cháng
    duì
    miàn
    zhōng
    jiān
    dào
    tōng
    xiàn
    线
  • dào
    liáng
    hóng
    鸿
    yàn
    xiāo
    tiáo
    jīng
    zhēn
    biàn
  • rén
    xiàng
    qián
    zhì
    chù
    shān
    chuān
    duō
  • mín
    jiù
    yīn
    zhēng
    yáo
    jìn
    suì
    yuán
    chén
    yòu
    kaī
  • kaī
    jié
    zhì
    sān
    fān
    shū
    tōng
    zhì
    zūn
  • zhū
    hóu
    zhì
    fāng
    guān
    bēn
    zǒu
    mén
  • wén
    dào
    jūn
    mén
    shǐ
    使
    rén
    xià
    weī
    jià
    ér
    tóng
  • beì
    miàn
    shòu
    biān
    rén
    chū
    qián
    jià
  • shēng
    hāo
    shuaī
    bìn
    zǎo
    yōu
    shì
    néng
    jiàn
    gǎo
    稿
  • xiān
    yuán
    jiàn
    jiàn
    chuāng
    shǐ
    使
    xíng
    róng
    fān
    lǎo
  • tíng
    chē
    weí
    ěr
    qiě
    xiāng
    qìng
    jìn
    lái
    jié
    shèn
    qīng
    zhèng
  • shǔ
    beì
    yuǎn
    cuàn
    jīng
    fēng
    yān
    dòng
    mán
    fāng
    jìng

原文: 閒花野草山无数,何处桃源却通路。
渔郎舟至已迷津,至今指点犹承误。
孙皓凶残历典午,驱民不异祖龙苦。
武陵最僻无处逃,俎豆衣冠思上古。
饥人梦食渴梦饮,好事世传皆画饼。
祇言桃实果千年,蕉鹿茫然各不领。
只今天下非秦晋,余亦蹩躠随风尘。
涉河不是寻源客,问俗知非避地人。
千里夹山常对面,中间道途通一线。
稻粱无馀鸿雁稀,萧条野菊荆榛遍。
舆人向我前致语,此处山川多瘠卤。
居民旧已因征徭,近岁沅辰又开府。
开府节制三大藩,羽书日夕通至尊。
诸侯杂遝致方物,达官奔走趋其门。
闻道军门使人下,狐威假虎儿童怕。
仆夫背面俱受鞭,人须出钱马须价。
我生蒿目衰鬓早,忧世无能渐枯稿。
仙源不见见疮痍,使我形容一番老。
停车为尔且相庆,近来节度甚清正。
鼠辈远窜毋汝惊,烽烟不动蛮方静。



猜您喜欢

桃源

明代 蒋信

初穿草径荒,渐历林峦好。
深烟昏洞门,紫蔓缠丹灶。
鸟下各为群,麋游别成道。
谁传真隐心,与世清烦躁。

偏桥行台书壁次前人韵

明代 李默

屈曲清溪绕郭,逶迤腓草成蹊。
杖策淩霜楚徼,纫兰击汰湘西。

田园乐用王摩诘韵五首(录二首)

明代 费寀

亭榭旧依园竹,炎嚣自隔林松。
百亩平芜野牧,一溪深水村舂。