《妙庭观》原文赏析

  • miào
    tíng
    guān
  • [
    sòng
    dài
    ]
    fàn
    liáng
    gōng
  • áo
    yóu
    zhōu
    jīng
    jīn
    jīng
    <
    b
    r
    >
    piān
    rán
    fèng
    xià
    yáo
    chí
    shuāng
    chéng
    huò
    xiāng
    shí
    <
    b
    r
    >
    shuāng
    chéng
    shì
    yàn
    wáng
    páng
    dào
    mào
    fāng
    tóng
    zhào
    rén
    <
    b
    r
    >
    shēng
    chuī
    chè
    fèng
    qióng
    shāng
    fàn
    cóng
    páng
    gài
    <
    b
    r
    >
    dōng
    fāng
    màn
    weì
    yán
    míng
    zài
    xiān
    <
    b
    r
    >
    fèng
    chéng
    nán
    wàng
    hǎo
    shān
    shì
    yuán
    jūn
    xiān
    zhái
    <
    b
    r
    >
    liú
    shàng
    jīn
    dǐng
    dǐng
    neì
    dān
    shā
    <
    b
    r
    >
    néng
    shí
    zǎo
    guī
    lái
    tóng
    shì
    xiāo
    yáo
    <
    b
    r
    >
    shí
    tān
    zuì
    pán
    táo
    chūn
    dāng
    nián
    shuō
    xiān
    <
    b
    r
    >
    cháo
    jiǔ
    xǐng
    rén
    shì
    feī
    pán
    suì
    dān
    feī
    yǎo
    nán
    <
    b
    r
    >
    xiāng
    fēng
    táng
    shàng
    jiǔ
    pái
    huái
    shī
    guà
    kōng
    <
    b
    r
    >
    yún
    màn
    xìng
    yuàn
    suō
    wèn
    jīn
    <
    b
    r
    >
    shì
    rén
    quàn
    dān
    dǐng
    cháng
    yíng
    <
    b
    r
    >
    zhàng
    yǒu
    hái
    dān
    dào
    fēn
    jīn

原文: 我昔遨游周八极,玉京金阙俱经历。
翩然骑凤下瑶池,如与双成获相识。
双成侍燕王母旁,道貌方瞳照人碧。
玉笙吹彻奉琼觞,范子从旁丐馀沥。
东方曼傅谓余言,汝亦名在地仙籍。
凤城南望好溪山,此是元君故仙宅。
琉璃槃上存金鼎,鼎内丹砂如琥珀。
汝能服食早归来,与予同是逍遥客。
我时贪醉蟠桃春,不记当年说仙蹟。
一朝酒醒人世非,盘碎丹飞杳难觅。
香风堂上久徘徊,苏李题诗挂空壁。
孤云野鹤谩兴怨,我独摩挲问金狄。
世人劝我舐丹鼎,我亦何尝苦营役。
丈夫自有大还丹,得道不分今与昔。



猜您喜欢

春日行兰溪道中六言

宋代 范浚

远草连云碧积,繁花照日红酣。
信马贪看春意,不知错过村南。

春雪晚晴出西村

宋代 范浚

步屐寻春犯雪泥,村南村北鹁鸠啼。
堕梅残白犹明树,著柳暗黄初映堤。
风景快晴云擘絮,江天未暮日悬规。
最怜碧涨侵沙尾,更傍横桥一杖藜。

次韵弟茂通郊行见梅

宋代 范浚

好风催冷蕊,上番即芳葩。
春色独先得,年芳谁复加。
日边看暖艳,雪后识真花。
吟玩归来晚,江村月照沙。