《题林君复二帖用坡韵》原文赏析

  • lín
    jūn
    èr
    tiē
    yòng
    yùn
  • [
    míng
    dài
    ]
    chén
  • shān
    fǎng
    访
    zhú
    chūn
    nuǎn
    西
    fàn
    qíng
    <
    b
    r
    >
    shān
    tóu
    cǎo
    shù
    huāng
    liáng
    zhī
    shì
    xiān
    shēng
    mái
    <
    b
    r
    >
    niàn
    chū
    máo
    jié
    gòu
    wán
    cháng
    pín
    jīng
    liú
    <
    b
    r
    >
    jiù
    zhōng
    xuē
    zuì
    wàng
    xíng
    shàng
    guī
    céng
    bǐng
    zhú
    <
    b
    r
    >
    xiān
    shēng
    weì
    dào
    huái
    怀
    cháng
    wàng
    <
    b
    r
    >
    weí
    dāng
    yín
    yǒng
    rǎo
    xīn
    bīng
    xuē
    ròu
    <
    b
    r
    >
    shī
    chéng
    yòu
    jīng
    shì
    zhé
    huǐ
    shǐ
    使
    xiāng
    téng
    <
    b
    r
    >
    shuí
    zhī
    zào
    huà
    nán
    jìn
    zàng
    qiān
    sāo
    tán
    zhuàn
    miào
    <
    b
    r
    >
    yǒu
    luò
    rén
    jiān
    liú
    zài
    yǎn
    téng
    bìng
    chǔ
    zhú
    <
    b
    r
    >
    jiàn
    shòu
    yìng
    xiǎng
    rén
    duì
    líng
    jūn
    cān
    luò

原文: 我昔孤山访遗躅,春暖西湖泛晴渌。
山头草树不荒凉,知是先生此埋玉。
念初茅庐结构完,长吏频顾惊流俗。
就中薛李最忘形,湖上夜归曾秉烛。
先生自乐味道腴,此怀何尝忘不足。
惟当吟咏苦嚘咿,役扰心兵削肌肉。
诗成又复恐惊世,辄毁不使相誊录。
谁知造化难尽藏,千古骚坛传妙曲。
亦有遗墨落人间,留在剡藤并楚竹。
见其瘦硬想其人,似对灵均餐落菊。



猜您喜欢

偶题三首 其二

明代 董纪

小径斜穿入竹林,曲阑通转亚花阴。墙隈回得风如旋,落地残红几许深。

桐村小隐诗和韵

明代 沈周

不烦王录事,结屋自深村。
静觉道心苦,老嫌人事繁。
书鱼登竹几,酒蚁落匏尊。
几个梧桐树,秋来叶满门。

阊门晚归和韵

明代 法智

郭外罢持钵,晚凉归路幽。
鼓钟烟际寺,灯火水边楼。
藜杖苔痕湿,荷衣月影浮。
禅翁歌《白雪》,薄夕愧难酬。