《游郑氏池亭》原文赏析

  • yóu
    zhèng
    shì
    chí
    tíng
  • [
    míng
    dài
    ]
    jīn
    jìng
  • zhǔ
    rén
    tiān
    luò
    chéng
    cāng
    làng
    <
    b
    r
    >
    tíng
    zài
    zhōng
    yāng
    <
    b
    r
    >
    qīng
    biāo
    shān
    jīn
    shān
    cuì
    shāng
    <
    b
    r
    >
    yóu
    yán
    yǐng
    feī
    hǎi
    táng
    <
    b
    r
    >
    liáo
    jiāng
    juàn
    yóu
    xiào
    chóu
    nián
    guāng
    <
    b
    r
    >
    sēn
    sēn
    wàn
    gān
    竿
    zhú
    shāng
    yáng
    <
    b
    r
    >
    jìng
    miàn
    luàn
    zǎo
    xìng
    xiāng
    jiāng
    <
    b
    r
    >
    dòng
    lián
    cǎo
    gěng
    xié
    yáng

原文: 主人发天秘,篱落成沧浪。
孤亭如凫珣,载我浮中央。
清飙扇巾帻,山翠滴壶觞。
游鱼聚檐影,飞絮骨海棠。
聊将倦游客,一笑酬年光。
森森万竿竹,飒沓驱商羊。
镜面乱浮沫,藻荇相扶将。
须臾动涟漪,草木耿斜阳。



猜您喜欢

昨夕 其二

清代 屈大均

秋声一二叶,已似暮猿吟。况复含风雨,弥令多苦音。愁当松户月,忍弄石堂琴。香绝无人处,幽兰知此心。

杂咏下 竹屋

宋代 洪适

栋梁无一木,眼底尽龙孙。千亩清阴合,出门人灌园。

昨夕 其一

清代 屈大均

昨夕凉风至,秋因片雨深。一天新涕泪,万里旧愁心。呜咽野猿啸,潺湲流水音。无人传苦调,一一入清琴。