《游洪济寺》原文赏析

  • yóu
    hóng
  • [
    míng
    dài
    ]
    qián
    míng
    xiāng
  • míng
    shān
    gāo
    liè
    jiāng
    weī
    xiù
    fēng
    wàn
    dié
    kaī
    <
    b
    r
    >
    yōng
    lán
    guāng
    chóng
    yuǎn
    xiù
    tiān
    chuī
    yún
    yǐng
    chèn
    tái
    <
    b
    r
    >
    tóu
    yàn
    líng
    fēng
    guān
    kǒu
    lóng
    cháng
    làng
    lái
    <
    b
    r
    >
    shèng
    lǎn
    weì
    qióng
    fān
    diào
    yáng
    chūn
    cǎo
    绿
    chéng
    duī

原文: 名山高埒大江隈,秀壁奇峰万叠开。
地拥岚光重远岫,天垂云影衬虚台。
矶头燕欲凌风起,关口龙常跋浪来。
胜览未穷翻吊古,夕阳春草绿成堆。



猜您喜欢

题画杂花

明代 钱穀

淡白轻黄各斗奇,嫩红殷紫总芳菲。
上林春色原无赖,不断生香惹客衣。

正月四日夜宿溪上有怀

明代 琦元璞

白日西没江东注,客子舟航暮城住。
自缘旧好数经过,颇为微名早驰骛。
风前野碓响初夜,雨外渔灯映深树。
美人不归烟水寒,耿耿何由写心素。

寄田子艺

明代 器封

芙蓉摇落寄何迟,远道犹涵玉露滋。
山绕穆陵秋矗矗,月明浉水夜离离。
翻经台畔一灯寂,挝鼓楼前双杵悲。
无奈西风吹病骨,因君将赋五游诗。