《为李邦臣题丛桂堂》原文赏析

  • weí
    bāng
    chén
    cóng
    guì
    táng
  • [
    sòng
    dài
    ]
    liú
    cái
    shào
  • jūn
    jiā
    wài
    sūn
    shēng
    cháng
    jiù
    jiā
    xiǎo
    shǐ
    píng
    shí
    jiào
    huì
    sūn
    shēn
    niàn
    rén
    mén
    yīn
    yán
    xiān
    zhuàn
    fāng
    yuǎn
    wài
    shì
    qiě
    cóng
    zhōng
    yǔn
    shǔ
    tiān
    jiāng
    shàn
    qìng
    cuì
    mén
    shèng
    shì
    lǎo
    rén
    qīn
    bǎo
    gāo
    fēng
    lòu
    qīng
    dān
    zhī
    cuì
    fēn
    páng
    jiē
    tiáo
    tiáo
    tōng
    shī
    shū
    weí
    zuò
    chōng
    tiān
    cóng
    zhuàn
    sūn
    shì
    xiōng
    tóng
    pān
    tài
    shǒu
    hǎo
    xián
    weí
    chū
    yíng
    guàn
    gài
    yún
    feì
    xiāo
    míng
    shēng
    shèn
    zhuàn
    jià
    lǎo
    rén
    weí
    chóng
    yǒu
    shū
    zhuàn
    qín
    jiā
    xiān
    shì
    rén
    zhé
    guì
    míng
    yīn
    shí
    shēng
    jià
    dòng
    chǎng
    xiāng
    dēng
    cái
    fēng
    bào
    nán
    xiǎo
    zài
    sūn
    liáng
    nóng
    weí
    hàn
    chuò
    gēng
    duō
    jià
    zhōng
    wén
    bǎo
    cāng
    qīn
    yīn
    zhōng
    wài
    guì
    xiāng
    huī
    xiàng
    míng
    shí
    shǒu
    huán
    yán
    yōu
    sān
    shí
    nián
    suì
    yuè
    kān
    jīng
    zhòu
    zhuī
    weí
    fāng
    gǎn
    zhuì
    dào
    jīn
    hūn
    yǒu
    qíng
    xiāng
    hái
    jūn
    jiā
    shì
    chāng
    zhī
    huáng
    huáng
    zhào
    tíng
    yuè
    é
    shèng
    cháng
    sūn
    zhī
    yàn
    pín
    pín
    lái
    zhé

原文: 君家外孙吾祖母,生长舅家晓图史。平时教诲子与孙,深念昔人立门户。因言仙李传芳远,外氏且从中允数。天将善庆萃其门,盛事老人目亲睹。七宝轮高风露清,丹枝翠叶纷旁午。玉阶迢迢无路通,诗书为作冲天羽。从子传孙世已稀,兄弟同攀复如许。太守好贤为出迎,冠盖如云沸箫鼓。名声藉甚里闾传,岂假老人为重举。区区此意岂有他,欲汝读书转勤苦。汝家先世不乏人,折桂里名因汝祖。一时声价动场屋,相继登科亦四五。才丰报啬理难晓,在其子孙岂虚语。良农不为旱辍耕,多稼终闻饱仓庾。亲姻中外贵相辉,莫向明时守环堵。慈颜幽隔三十年,岁月堪惊如骤雨。追惟义方不敢坠,到今婚友情相与。还喜君家世益昌,芝玉煌煌照庭宇。月娥剩与长孙枝,不厌频频来折取。



猜您喜欢

李子将出关夜坐言别

明代 邱云霄

凉风夜排户,秋意变林木。十载得君声,相逢但秉烛。顾影毛发疏,悲怆填心畜。低昂看北斗,流光不可续。君为天际鸿,我比林端鹔。双龙鸣故函,四海志拳曲。感子正徬徨,相将治装束。

九日登泰山

明代 杨祜

殊方此日逢重九,绝岳高吟散远愁。
汉畤秦封空往事,紫萸黄菊自深秋。
天清楼阁明三观,野旷山河辨九州。
独自怀亲忧国意,白云沧海共悠悠。

宿唐浪村

明代 林恕

黄精酿熟豆初花,篱落萧疏远市哗。
地僻虞罗依岸曲,天寒渔火傍江斜。
燕寻旧垒穿重幕,竹引新篁过别家。
对景萧然幽兴发,可甘萍梗负年华。