《次伯通云顶山长句韵》原文赏析

  • tōng
    yún
    dǐng
    shān
    cháng
    yùn
  • [
    sòng
    dài
    ]
    táo
  • jīn
    yuān
    jiè
    dōng
    西
    zhōu
    yàn
    yún
    jǐn
    dān
    chuī
    liǎng
    tóu
    zhōng
    jiān
    shí
    chéng
    zuì
    jiā
    shèng
    èr
    shí
    nián
    cháng
    zài
    yóu
    fēng
    suī
    xiàng
    jùn
    chéng
    jiàn
    hǎo
    jǐng
    bàn
    shì
    sēng
    jiā
    shōu
    sōng
    luó
    miàn
    weí
    jué
    dǐng
    jiǔ
    xià
    shǔ
    cháng
    qiū
    dōng
    zhí
    hǎi
    chū
    xià
    zhào
    yán
    shēn
    yōu
    qún
    yīn
    sàn
    宿
    liǎn
    wàn
    xiàng
    kaī
    kuò
    qíng
    yún
    xuān
    chuāng
    gāo
    chù
    shì
    bié
    zòng
    wàng
    chéng
    nán
    zhōu
    lán
    níng
    hòu
    zhàng
    yuǎn
    gēng
    xiù
    xuě
    yōng
    qián
    hán
    liú
    ruǎn
    cǎo
    jiāng
    chūn
    鹿
    nóng
    lín
    weì
    míng
    chán
    jiū
    jiū
    shàn
    sēng
    shàng
    táng
    yǎn
    táng
    rán
    zhōng
    yùn
    xuān
    céng
    lóu
    wèn
    zhī
    shì
    zhé
    yìng
    xiào
    shì
    rén
    duō
    miù
    yōu
    xià
    shān
    tǎng
    yǒu
    dùn
    zhě
    zhí
    zuò
    chí
    liú

原文: 金渊地界东西州,谚云锦担垂两头。中间石城最佳胜,二十馀年尝再游。奇峰虽向郡城见,好景半是僧家收。松萝四面围绝顶,九夏不暑长如秋。东隅忽值海日出,下照岩壑无深幽。群阴破散宿雾敛,万象开阔晴云浮。轩窗高处气势别,纵欲极望诚难周。蓝凝后嶂远更秀,雪壅前溪寒不流。软草将春鹿麌麌,浓林未暝蝉啾啾。禅僧上堂演佛理,镗然钟韵喧层楼。问之浮世辄不语,应笑世人多谬悠。下山傥有顿悟者,直须作意无迟留。



猜您喜欢

与先复初州判

明代 刘三吾

左身瘘痺耳仍聋,近被刀伤更怯风。
亦有将军怜杜甫,岂无高弟念王通。
弊庐漫枉过朝使,束帛终难强病翁。
欲涉湘江采蘅杜,美人遥隔暮云中。

古意十二首 其八

明代 于慎行

我行秋江曲,睹彼蕙与兰。紫茎发绿叶,秀色若可餐。芳馨随风转,郁烈不能干。采采不盈掬,思以遗所欢。所欢在天杪,道路阻且难。弃置委空谷,将随百卉残。佩帏岂不充,无乃蒯与菅。兰芳非有待,所佩诚足叹。

和靖观梅便面为吴德明作

明代 徐庸

湖上观梅白玉英,与花曾结岁寒盟。花边要把琴三弄,琴里声非笛里声。