《塞上(二首)》原文赏析

  • sài
    shàng
    èr
    shǒu
  • [
    míng
    dài
    ]
    míng
    jìng
    wáng
  • huáng
    yún
    bái
    cǎo
    chū
    guān
    duō
    fēng
    chuī
    shí
    <
    b
    r
    >
    shào
    chóu
    tiān
    guī
    zhēng
    rén
    leì
    luò
    lǒng
    tóu
    <
    b
    r
    >
    shòu
    jiàng
    chéng
    wài
    dān
    liè
    wēn
    宿
    yíng
    biān
    hàn
    shǐ
    使
    guò
    <
    b
    r
    >
    qiáng
    cóng
    jūn
    shì
    ān
    féng
    táng
    lǎo

原文: 黄云白草出关多,飒飒风吹积石河。
少妇愁添闺里思,征人泪落《陇头歌》。
受降城外单于猎,温宿营边汉使过。
强欲从军事鞍马,冯唐已老复如何。



猜您喜欢

画梅

元代 牛谅

梨花云底路参差,折得春风玉一枝。
南雪未消江月晓,欲从何处寄相思。

新桥驿和余检讨韵

明代 钱幹

初月生遥甸,长流遵枉渚。
方舟溯长河,宵分及前侣。
维捎戒孤征,悬灯照清语。
秋衾梦不成,陨箨纷如雨。

龙潭道中

明代 潘一桂

叠嶂深藏日,连蜂共隐天。
小舟如雁许,历历下江天。