《芙蓉山居》原文赏析

  • róng
    shān
  • [
    míng
    dài
    ]
    wāng
    shēng
    mín
  • mèng
    xià
    lín
    mào
    绿
    yīn
    fán
    <
    b
    r
    >
    shí
    chuáng
    zhěn
    dào
    shū
    jìn
    xián
    <
    b
    r
    >
    xiān
    yuán
    zuì
    shēn
    chù
    rén
    kòu
    chái
    guān
    <
    b
    r
    >
    mèng
    zhōng
    jiàn
    huáng
    nǎi
    xiào
    chén
    shì
    yán
    <
    b
    r
    >
    weī
    fēng
    chuī
    mèng
    jiào
    zhèng
    jiàn
    bái
    yún
    hái

原文: 孟夏林木茂,绿荫吾庐繁。
石床枕道书,独卧尽日闲。
仙源最深处,无人扣柴关。
梦中见羲皇,乃笑尘世颜。
微风吹梦觉,正见白云还。



猜您喜欢

祗树庵三首 其一

明代 洪恩

竹映窗前水漱门,数声幽鸟报朝昏。
行来恐踏苔痕破,目送山云过远村。

望亭饭僧作 其三

明代 洪恩

屋后一湾流水,门前几点青山。
云去月来桥上,鸟啼花落林间。

冶父山居七首 其一

明代 洪恩

乱石砌成茅屋,编柴夹就疏篱。
绳枢荜门昼掩,任教雾锁风吹。