《南岳山歌》原文赏析

  • nán
    yuè
    shān
  • [
    míng
    dài
    ]
    guǎn
    xūn
  • zhù
    róng
    gāo
    gāo
    shàng
    chū
    jiǔ
    qiān
    bǎi
    zhàng
  • céng
    luán
    luó
    liè
    chā
    dān
    qiū
    qiān
    zhēng
    róng
    pái
    qīng
    zhàng
  • 西
    mín
    é
    jiē
    diān
    guì
    dōng
    zǒu
    jiāng
    yuè
    lián
    huì
  • nán
    tiáo
    zhī
    shān
    shuí
    zuì
    zūn
    lín
    lǐng
    kòng
    guì
  • yuán
    xiāng
    liú
    jiā
    lái
    xià
    zhù
    dòng
    tíng
    kaī
  • huá
    héng
    sōng
    dài
    yān
    xióng
    zuò
    zhèn
    zhēn
    cuī
    weí
  • cóng
    huáng
    fēn
    jiāng
    shùn
    nán
    xún
    zūn
    yuè
  • gǒu
    lǒu
    jiē
    qióng
    beī
    diǎn
    líng
    dài
    xiū
  • zhū
    niǎo
    piān
    piān
    kōng
    tóng
    nán
    shǎn
    shǎn
    zhú
    cháng
    kōng
  • líng
    chù
    chù
    tōng
    luò
    qún
    xiān
    niǎo
    niǎo
    huì
    feī
    hóng
  • qiān
    pán
    wàn
    dié
    lóng
    xiáng
    fèng
  • gài
    xiāng
    pān
    líng
    qín
    shí
    liú
    zhuàn
  • shàng
    yǒu
    qīng
    tán
    xià
    yǒu
    shān
    zhī
  • lán
    míng
    sàn
    jīng
    guāng
    yáo
    yìng
    tiān
    fēng
    chuī
  • jūn
    jiàn
    jùn
    tíng
    huǒ
    yún
    liè
    xīng
  • fēng
    tóu
    dān
    zào
    xuě
    pán
    shén
    xiān
    jīn
    shuí
    líng
  • yòu
    jiàn
    zhū
    líng
    dòng
    zhū
    lián
    qiān
    chǐ
    guà
    feī
  • zhōng
    yǒu
    yōu
    rén
    zuì
    shí
    mián
    xǐng
    shí
    qīng
    quán
    nòng
  • lái
    dēng
    shān
    xìng
    yōu
    zaī
    yún
    xiān
  • míng
    dào
    chù
    zàng
    xiān
    rán
    kuà
    qīng
    luán
    huí
  • yǎng
    qián
    kūn
    tóng
    zhōng
    fēng
    kàn
    qiū
  • tūn
    yuè
    líng
    fēng
    shén
    yóu
    biàn

原文: 祝融高高不可上,出地九千七百丈。
层峦罗列插丹丘,千里峥嵘排青嶂。
西起岷峨接滇贵,东走江越连吴会。
南条之山谁最尊,俯临五岭控八桂。
沅湘流夹迤逦来,下注七泽洞庭开。
华恒嵩岱焉足拟,雄都作镇真崔嵬。
自从黄帝分疆域,虞舜南巡遵岳麓。
岣嵝禹迹揭穹碑,祀典灵祠代修复。
朱鸟翩翩集崆峒,南极闪闪烛长空。
巨灵矗矗通碧落,群仙袅袅会飞虹。
千盘万叠如伏虎,耸如龙翔与凤舞。
紫盖香炉不可攀,灵禽石囷流传古。
上有青玉坛,下有珊瑚芝。
崶岚夕暝郁不散,晶光摇映天风吹。
君不见峻极亭,火云峍屼摩列星。
峰头丹灶闭积雪,盘古神仙今谁灵。
又不见朱陵洞,珠帘千尺挂飞蝀。
中有幽人醉石眠,醒时閒把清泉弄。
我来登山兴悠哉,云披雨霁无纤埃。
虚明到处藏仙窟,翛然欲跨青鸾回。
俯仰乾坤同一息,兀立中峰看秋色。
气吞五岳欲凌风,何似神游遍八极。



猜您喜欢

望岳亭

明代 王心

宿宿湘浦云,恻恻雁峰雨。
美人迟不来,寂寞谁为语。
南风开翳阴,赏心盼晴宇。
欣然见南岳,廓哉忘羁旅。
七十二奇峰,历历概可数。
吾闻最上峰,重华昔游处。
祝融岂不高,俯视不敢侮。
遗庙多芝兰,芬芳冒下土。
缅想夔龙徒,霭霭结缨组。
我欲往求之,山灵恐吝与。

寒亭秋色

明代 盛祥

亭寒如鸟翼,黄叶满阶除。
邻屋急砧杵,田家息犁锄。
淅沥西风惨,依稀古木疏。
菊放雨收后,鸟惊月上初。
亭空秋气肃,灯火夜光书。

按东安 其二

明代 顾福

万木山园小县城,居民十载不闻兵。
春风南亩耕锄力,夜月千门机轴声。
潦倒自怜新白发,疮痍谁念此苍生。
倦来一觉梅花梦,彷佛重登海上瀛。