《春田行》原文赏析

  • chūn
    tián
    xíng
  • [
    qīng
    dài
    ]
    zhèn
  • cūn
    huā
    weì
    fàng
    liǔ
    hán
    chūn
    tián
    feī
    feī
    xiǎo
    hān
  • shēn
    wàng
    hào
    jiàn
    tián
    chéng
    jiàn
    shuǐ
  • yuǎn
    shù
    yáo
    xuě
    zhōng
    qīng
    yān
    huǎng
    yín
    táng
  • shuǐ
    míng
    jìng
    miàn
    píng
    wén
    cái
    xuē
    wén
    shēng
  • xíng
    yàn
    yǐng
    lüè
    piàn
    luó
    fēng
    héng
  • shuǐ
    feī
    shuǐ
    tán
    tuó
    qíng
  • cūn
    máng
    dài
    ruò
    chú
    zhí
    shī
    kàn
    fēng
  • yǒu
    jīn
    biān
    wèn
    rén
    tóu
    nóng
    绿
    fān
    jiāng
    guó
  • shuǐ
    huà
    háng
  • chūn
    shuǐ
    tái
    dàng
    jiàn
    cháng
    yuè
    mài
    huā
    chuī
    làng
    xiāng

原文: 村花未放溪柳含,春田霏霏晓气酣。
侧身一望浩无涘,不见田塍见湖水。
远树疑摇雪浦中,轻烟恍拂银塘里。
湖水明,镜面平,縠纹才没靴纹生。
一行雁影掠,一片螺峰横。
似水似非水,迷离澹沱移我情。
村氓戴箬荷锄立,直讶渔师看风色。
可有津边问渡人,鸭头浓绿翻江国。
水亦不可画,湖亦不可航。
春水骀荡日渐长,四月麦花吹浪香。



猜您喜欢

止宿王山史山馆

清代 李振裕

云中白鹤自高翔,有约冲寒到草堂。
法物依然藏汉魏,主人自在卧羲皇。
药苗入箸霏霏白,橙子垂枝的的黄。
绝似江南风味好,琴书一榻枕沧浪。

宫词步过涵辉韵

清代 冯元白

深锁重门不记年,那堪帘外月初圆。
来朝强把新妆试,内信无闻唤采莲。

吊冢宰徐宝摩公

清代 马上巘

六月霜飞重,冰心凛独生。
简青原可作,喋血矢谁争。
梦已江山改,灵还社稷撑。
千年徐稚庙,共仰画溪名(公里名画水)。