《瑞鹤仙》原文赏析

  • ruì
    xiān
  • [
    sòng
    dài
    ]
    liáng
  • chūn
    weí
    jìn
    wàng
    jīng
    tiáo
    yóu
    zài
    tiān
    ào
    hèn
    zhè
    shuāng
    jiǎo
    guàn
    xíng
    chéng
    jīn
    zěn
    miǎn
    tuō
    dài
    shuǐ
    tòng
    nán
    jìn
    xié
    ěr
    juàn
    xíng
    shí
    zháo
    wēn
    xiào
    tián
    yán
    ān
    weì
    zhēng
    chí
    xuǎn
    guān
    lái
    shí
    shǎng
    chuān
    穿
    duì
    cháo
    xuē
    ān
    pái
    zài
    jiào
    轿
    ér
    tái
    lái
    tái
    bǎo
    cān
    yáng
    ròu
    weì
    chóng
    jiào
    gēng
    xún
    duì
    xiǎo
    xiǎo
    jiǎo
    ér
    jiān
    bàn

原文: 春闱期近也,望帝京迢递,犹在天际。懊恨这双脚底。不惯行程,如今怎免得,拖泥带水。痛难禁、芒鞋五耳。倦行时、着意温存,笑语甜言安慰。争气。扶持我去,选得官来,那时赏你。穿对朝靴,安排在轿儿里。抬来抬去,饱餐羊肉滋味。重教细腻。更寻对、小小脚儿,夜间伴你。


相关标签:瑞鹤仙

猜您喜欢

赠僧

宋代 陆游

松间数语淡交成,不喜将身世上行。
安得北窗风雪夜,地炉相对煮芜菁?

初冬

宋代 陆游

已罢弹冠欲挂冠,一庵天遣养衰残。
雨荒园菊枝枝瘦,霜染江枫叶叶丹。
羹釜带鳞烹白小,蓬门和蔓系黄团。
夕阳更动闲游兴,十月吴中未苦寒。

秋日遣怀

宋代 陆游

今年秋气早,风露应时令;晨起换熟衣,残暑已退听。
松声满庭户,萧然失衰病。
人众何足言,天固不可胜。