《临江仙》原文赏析

  • lín
    jiāng
    xiān
  • [
    jìn
    xiàn
    dài
    dāng
    dài
    chū
    ]
    píng
  • shuí
    duàn
    wén
    jiāo
    weǐ
    gāo
    shān
    liú
    shuǐ
    rén
    qín
  • shàn
    xīn
    shī
    xīn
  • qīng
    tíng
    cái
    diǎn
    shuǐ
    feī
    màn
    liú
    píng
  • duō
    shào
    shēn
    guī
    yōu
    yuàn
    qíng
    tiān
    huàn
    jìng
    é
    yīng
  • zhī
    cóng
    luó
    shēng
  • héng
    xiāo
    xiāng
    jià
    jiè
    jiān
    meǐ
    míng

原文: 谁惜断纹焦尾,高山流水人琴。
禅心无那似诗心。
蜻蜓才点水,飞絮漫留萍。
多少深闺幽怨,情天幻境娥英。
知从罗绮悟无生。
蘅潇相假借,兼美亦虚名。


相关标签:临江仙

猜您喜欢

避世(己卯)

当代 程滨

滔滔天下渺无津,幸有鸣琴伴蔡陈。
风露依稀沾弱鲁,江山荏苒帝狂秦。
北游三问初安道,西狩千年已获麟。
避世何如魏公子,谢他芗泽与芳醇。

尔许①(己卯)

当代 程滨

扪心问讯百无应,朔土祁寒梦已凝。
涧底幽兰空欲妥,道旁散木自愁绳。
燕迷故垒谁家院,身在高楼第几层。
尔许嚣尘接天末,阑干拍断竟何凭。

拟释疾辞三首 其三 (己卯)

当代 程滨

谩道魂无影,谁怜梦有尘。
寸心容万物,片石起千沦。
纵倚长生树,时临欲问津。
东篱一团菊,非笑亦非颦。