《托多克道中戏作胡桐行》原文赏析

  • tuō
    duō
    dào
    zhōng
    zuò
    tóng
    xíng
  • [
    qīng
    dài
    ]
    sòng
  • jūn
    jiàn
    é
    lín
    zhī
    beǐ
    dào
    páng
    tóng
    wàn
    shù
    lián
    tiān
    cháng
  • jiāo
    jiē
    wàn
    líng
    zàng
    xiān
    tiān
    chuō
    fēn
    áng
  • jiǎo
    lóng
    shé
    biàn
    huà
    dūn
    xióng
    gāo
    gǎng
  • shén
    diào
    jiǔ
    weǐ
    níng
    yào
    chā
    zhuǎ
    zhāng
  • huò
    weí
    zhū
    shēng
    ràng
    qín
    zhuāng
  • huò
    weí
    yǒng
    shì
    fèn
    rán
    sēn
  • huò
    weí
    yōu
    guī
    wǎn
    níng
    xīn
    zhuāng
  • huò
    weí
    qīng
    lái
    xiāng
  • huò
    ruò
    shěn
    shā
    duàn
    zhé
    chuàng
    zhōu
    láng
  • huò
    ruò
    tōng
    tiān
    zhù
    cuī
    huài
    beī
    huáng
  • huò
    ruò
    chóu
    chí
    shí
    páo
    bài
    yuán
    zhāng
  • huò
    ruò
    tōng
    jiù
    chōng
    chǔ
    xié
    mèng
    guāng
  • yán
    chī
    feí
    shòu
    yǒu
    tài
    fēng
    chēng
    xuě
    qiān
    xīng
    shuāng
  • chà
    pín
    jīng
    huǒ
    liáo
    cuì
    xún
    shāng
  • wén
    chāng
    hǎi
    zhě
    zhōu
    háng
  • zhāng
    hóu
    chéng
    zhī
    tàn
    xīng
    宿
    qiān
    niú
    zhī
    yáo
    xiāng
    wàng
  • shān
    jīng
    zài
    bān
    shǐ
    weì
    xiáng
  • mào
    jiě
    shì
    míng
    fèng
    é
    cháo
    yáng
  • juē
    zào
    xìn
    jiǎo
    kuài
    huà
    gōng
    suī
    qiǎo
    ān
    néng
    fāng
  • jīn
    zuò
    shī
    gào
    lái
    zhě
    yán
    suī
    kuā
    xiào
    kuáng

原文: 君不见额琳之北古道旁。胡桐万树连天长。
交柯接叶万灵藏。掀天踔地纷低昂。
矫如龙蛇欻变化。蹲如熊虎踞高岗。
嬉如神狐掉九尾。狞如药叉牙爪张。
或为诸生肃。揖让何矜庄。
或为勇士怒。奋髯森戟芒。
或为幽闺女。婉昵凝新妆。
或为玉清客。羽服来帝乡。
或若沈沙戟。断折怆周郎。
或若通天柱。摧坏悲武皇。
或若仇池石。袍笏拜元章。
或若伯通臼。舂杵偕孟光。
妍媸肥瘦各有态。风撑雪拒千星霜。
枯杈频经野火燎。翠叶不碍寻斧伤。
我闻蒲昌海。大者如舟航。
张侯乘之探星宿。牵牛织女遥相望。
山经既不载。班史亦未详。
瞀儒不解事。鸣凤讹朝阳。
吁嗟造物信狡狯。画工虽巧安能方。
我今作诗告来者。此言虽夸勿笑狂。



猜您喜欢

古尔图道中

清代 宋伯鲁

逻骑容刀锐,旃舆小户通。
片云时带雨,老树总吟风。
野戍荒烟外,穹庐落照中。
犹闻旧藩子,出学大瀛东。
大漠黄云黯,千岩白雪高。
虎留沙上迹,驼落草间毛。
墨守儒生拙,戎装武士豪。
至今于货者,犹佩越人刀。
此地盛刍牧,沃皋千里平。
牛羊下落日,草树隐荒城。
倚剑孤云晚,停轺片月清。
堠亭寥寂甚,空外一鸡鸣。

苦水

清代 祁韵士

渴际谁甘饮盗泉,生憎滴水苦茶煎。
葫芦车上朝朝挂,昏暮求人便值钱。

过陈处士故居

明代 王廷陈

偶缘幽事步,因历故人居。
薄暮邻家笛,流尘满室书。
琴亡人与化,舟去壑成虚。
矶忆投竿处,林伤挂剑馀。
空阶积苔藓,寒渚落芙蕖。
玄草亭仍在,青云业已疏。
昵交存仅半,为尔立踌躇。