《次韵赵承之数诗》原文赏析

  • yùn
    zhào
    chéng
    zhī
    shǔ
    shī
  • [
    sòng
    dài
    ]
    guò
  • shēng
    zhuō
    móu
    lǎo
    shuí
    jiàn
  • èr
    nián
    liú
    luò
    shì
    huàn
  • sān
    chù
    nán
    kān
    qiè
    shàn
  • hǎi
    jiāng
    ān
    guī
    miàn
    gòu
    fēng
    liè
  • dǐng
    yuàn
    shí
    chéng
    yán
    róng
    yàn
  • liù
    tāo
    weì
    yǒu
    jiān
  • shí
    suǒ
    tián
    yuán
    dāng
    zǎo
    bàn
  • jùn
    fāng
    bìng
    yáo
    chí
    cháo
    yàn
  • jiǔ
    niú
    wáng
    máo
    ān
    yòng
    péng
    hāo
  • shí
    shì
    qǐng
    lǎo
    yān
    peì
    xián
    gǎn
    màn

原文: 一生拙自谋,老去复谁谏。
二年此流落,汝岂宜仕宦。
三黜固不辞,难堪妻妾讪。
四海将安归,面垢⑴风裂骭。
五鼎不愿食,诚言岂容赝。
六韬素无奇,破敌未有间。
七十古所稀,田园当早办。
八骏方并驱,瑶池朝与宴。
九牛亡一毛,安用蓬蒿鴳。
十室请老焉,佩弦吾敢慢。



猜您喜欢

次韵王仲弓赠史得之

宋代 苏过

春风回东皋,春雨湿田舍。
芒鞋问脩竹,小圃条疏柘。
史侯得此趣,十年官早谢。
定知猿鹤怨,衣绣空行夜。
世无摩诘手,谁见辋川画。
且复浮沉游,款段聊叱咤。

江行

清代 黄景仁

江花江草故乡情,两岸青山夹镜明。
一夜雨丝风片里,轻舟已渡秣陵城。

秦淮

清代 黄景仁

凄凉苔藓掩金钗,无复笙歌动六街。
回首南朝无限恨,杜鹃声里过秦淮。