《春日闲居集唐宋名家句遣兴》原文赏析

  • chūn
    xián
    táng
    sòng
    míng
    jiā
    qiǎn
    xìng
  • [
    dāng
    dài
    ]
    xióng
    dōng
    áo
  • quǎn
    chéng
    wài
    mén
    xián
    guò
  • suì
    huá
    róng
    wǎn
    yīn
    xìn
    wǎng
    lái
    chí
  • tíng
    shàng
    xián
    beī
    shān
    tóu
    jiàn
    yuè
    shí
  • lián
    shū
    lǎn
    xìng
    zhōng
    lǎo
    suì

原文: 畎亩孤城外,门闲过客稀。
岁华容易晚,音信往来迟。
亭上衔杯日,山头见月时。
自怜疏懒性,终老遂其私。



猜您喜欢

将赴衢州得濯缨兄惠诗用韵和答

当代 熊东遨

肯作寻常见,临屏看绝尘。
世风难复古,头雪或同新。
偶尔亲于月,何尝避着人。
时芳亦能画,开谢不关春。

车过鹰潭

当代 熊东遨

已报鹰潭过,三衢在望中。
涵心青竹雨,拂面白樵风。
有梦随云石,无由问涧松。
莺声添得未?或与宋时同。

寄天台萧练师

宋代 高似孙

已是成仙了,全然得道长。
石坚松结髓,山煖朮生香。
近瀑衣裳冷,和云笔砚凉。
傍崖修碧宇,何日奏寥阳。