《阳夏怀古》原文赏析

  • yáng
    xià
    huái
    怀
  • [
    jīn
    cháo
    ]
    leí
  • duǎn
    西
    beǐ
    lái
    shí
    nián
    guó
    suí
    fēng
  • jiě
    ān
    jiǔ
    biān
    dǎo
    zhuō
    qiāo
    jīn
  • jūn
    jiàn
    xiàng
    wáng
    tái
    shí
    cuī
    weí
    jīn
    tuí
    qiū
    fēng
    xiāo
    chuī
    cǎo
    lái
  • yòu
    jiàn
    hàn
    wáng
    chéng
    shí
    jīn
    píng
    hán
    yān
    xīng
  • tóng
    tái
    tóu
    xué
    chǔ
    shēng
    lǎo
    chéng
    shàng
    gēng
  • gēng
    shì
    duàn
    chǔ
    shēng
    xíng
    rén
    hái
    peí
  • liú
    xiàng
    yīng
    xióng
    ān
    zài
    zaī
    rén
    jiān
    yǎng
    chén
    wén
    shēn
    jiàn
    zài
    xián
    beī

原文: 短衣匹马西北来,十年去国随风埃。
解鞍呼酒歌一曲,玉鞭倒捉敲金罍。
君不见项王台,昔时崔嵬今已颓,秋风萧瑟吹草莱。
又不见汉王城,昔时岧峣今已平,寒烟寂寞啼鼯猩。
牧童抬头学楚声,野老扶犁城上耕。
耕势不断楚声哀,行人欲去还裴佪。
刘项英雄安在哉,人间俯仰易陈迹,闻身健在须衔杯。



猜您喜欢

太平岩夜归①

清代 方文雄

酒醉诗成后,山钟迫晚归。
岚烟千嶂隐,灯火万家微。
放足随高下,忘机任坦巍。
明朝如有意,相约莫相遗(黄美娥编校)。

晚岁

宋代 王令

晚岁意不适,新诗老无情。
万古共一叹,百年行半生。
贫忧世累重,贱喜身责轻。
义有不可嗟,非吾不能平。

晚虹

宋代 王令

晚虹随雨过山巅,谁插青云倒挂悬。
可惜两垂空到海,不令一直径冲天。
不堪暮霭难相蔽,常到斜阳亦可怜。
好使渴来能剧饮,且教浮壑减清渊。