《挽曾国荃联》原文赏析

  • wǎn
    céng
    guó
    quán
    lián
  • [
    qīng
    dài
    ]
    tíng
    xiāo
  • xǐng
    zhù
    fāng
    shēng
    gòng
    yǎng
    chéng
    dàng
    kòu
    chóu
    zhèn
    mín
    shǔ
    shí
    zài
    fēng
    zhī
    shǒu
    tiān
    weí
    rèn
  • nián
    tāo
    jiào
    cháng
    jiàn
    kaī
    chéng
    gōng
    guǎng
    广
    èr
    chén
    xīng
    luò
    yuè
    jiāng
    shí
    shǐ
    使
    rén
    chóu

原文: 七省著芳声,共仰克城荡寇,筹赈恤民,数十载沐雨栉风,只手扶天为己任;
四年叨教泽,常见开诚布公,集思广益,一二日沉星落月,大江咽石使人愁。



猜您喜欢

挽张百熙联

清代 李廷贞

欲迹兹世于赫胥黎所称之乌托邦,甫倡维新,又防失故;
遂使小子如吴桐城致痛乎李太傅,既伤天下,且哭其私。

贺人得子

明代 李江

万事称心一不忧,诗书欣喜为吟搜。
熊罴夙愿应如梦,姜酒春斟不计筹。
赵氏箕裘京日月,丽山风土应公侯。
年少爱尔登科早,莫学挨来我度秋。

得子自忻

明代 李江

十年辛苦九年灯,三十春光四十零。
兄弟情因添侄喜,椿萱心为得孙宁。
肯愁家里无千顷,自感床头有一经。
尊酒相逢须尽醉,眼中天地自分明。