《万象山》原文赏析

  • wàn
    xiàng
    shān
  • [
    qīng
    dài
    ]
    shì
    hán
  • kuò
    chéng
    lín
    wàn
    xiàng
    shū
    róng
    líng
    gāo
    qióng
    lái
    yóu
    dèng
    dào
    xiū
    qiě
    chóng
    pán
    xuàn
    chū
    yún
    biǎo
    shí
    jìng
    líng
    gōng
    shān
    tíng
    zuò
    lǎn
    tiān
    kaī
    hóng
    鸿
    qún
    fēng
    duò
    luó
    liè
    ér
    tóng
    huáng
    lóng
    táo
    xiù
    qiān
    tōng
    shuāng
    fēng
    tiān
    wài
    lái
    wàn
    zuàn
    qīng
    hóng
    jiāng
    liú
    tāo
    tāo
    qióng
    huí
    shǒu
    wàng
    shào
    weī
    xiǎo
    guāng
    tóng
    jiǎo
    jiǎo
    yún
    zhōng
    gāo
    qīng
    tián
    dōng
    hèn
    chuī
    tiān
    xié
    háng
    yīn
    chén
    fēng
    píng
    lán
    zhào
    jié
    shí
    bàn
    cāng
    tái
    fēng
    huái
    hǎi
    bǎi
    zài
    yóu
    dòng
    lóng
    zaī
    zuò
    jìn
    jié
    huāng
    cóng
    shān
    sēng
    shàn
    kuǎn
    qīng
    zhaī
    jiàn
    kuí
    sōng
    liú
    lián
    weì
    chuī
    hán
    zōng
    xián
    qíng
    xiá
    鹿
    xìng
    suí
    míng
    hóng
    鸿
    jié
    cháo
    shí
    mén
    jiāng
    shàng
    feī
    qīng
    péng

原文: 栝城富林麓,万象殊巃嵷。芙蓉拔地起,突兀凌高穹。朅来蜡游屐,磴道修且崇。盘旋出云表,石径趋灵宫。山亭坐一览,天宇开鸿濛。群峰忽低堕,罗列如儿童。黄龙与桃隘,秀色千崖通。霜风天外来,万木钻青红。江流日夜去,滔滔不可穷。回首望少微,晓日光曈昽。矫矫云中鹤,高举青田东。恨无垂天翼,颉颃因晨风。凭栏读赵碣,石半苍苔封。淮海七百载,祠宇犹栋隆。惜哉不复作,劲节遗荒丛。山僧善款客,清斋荐葵菘。流连未及已,暮飔吹寒棕。闲情狎野鹿,逸兴随冥鸿。诘朝石门去,江上飞轻篷。



猜您喜欢

昼睡为雀所喧

明代 陈献章

野风吹隙檐翻雀,昼搅床风雀搅眠。若道神仙无一事,老夫当日未神仙。

木末亭送谈二秀才还吴

明代 皇甫汸

驱马怜同役,乘舟念独归。孤亭一眺望,千里思翻飞。萤火车生帐,秋声乐子机。坐来双树下,那得系残晖。

宋代 郭祥正

老鹤唳风□□□(宋周应合《景定建康志》卷四五)。