《百舌吟》原文赏析

  • bǎi
    shé
    yín
  • [
    míng
    dài
    ]
    weì
  • chén
    xīng
    cán
    yuè
    zhòng
    qín
    shàng
    shuì
    weì
  • shù
    tóu
    chūn
    niǎo
    shì
    ráo
    shé
    néng
    lìng
    tīng
    zhě
  • jiān
    guān
    wǎn
    zhuàn
    bǎi
    bān
    qiǎo
    zhà
    tīng
    réng
    shēng
    liǎo
  • yīng
    néng
    yán
    fán
    yǒu
    yùn
    qiǎo
  • feī
    lái
    jiǎo
    zài
    míng
    xiàng
    rén
    meì
    shū
    duō
    qíng
  • chǔ
    guó
    huò
    yuán
    jìn
    shàng
    chǎn
    qín
    wáng
    xīn
    zhāng
    qīng
  • huà
    gōng
    chú
    qín
    qín
    shí
    chán
    biàn
    yīn
  • zèn
    xíng
    zhǔ
    míng
    zhé
    yáo
    tíng
    shùn
    luán
    fèng
    yín

原文: 晨星晱晱残月低,众禽尚睡鸦未啼。
树头春鸟独何事,饶舌能令听者迷。
间关宛转百般巧,乍听仍续声不了。
鹦鹉能言岂及繁,鸧鹒有韵无如巧。
飞来屋角自在鸣,向人媚语殊多情。
楚国祸缘靳尚产,秦王心与张仪倾。
欲诉化工除此禽,此禽得时谗变音。
谮愬不行主明哲,尧庭舜陛鸾凤吟。



猜您喜欢

虫言二首 其二

明代 魏偁

秋了秋了,蒲柳西风,可比前日好。
流光疾似梭,罕有百年老。
贪财害物终日愁,子孙未必能相保。
秋了秋了,为乐须及早。

补乐府十篇 其二 帝神农氏之乐

宋代 曹勋

丰年告成,百谷用登。匏笾既盈,黍稷既馨,昭假是膺。

杂咏一百首 其六十一 神农

宋代 刘克庄

尽识蔘无毒,明知堇有灾。安知尝试者,百死百生来。