《秋千辞》原文赏析

  • qiū
    qiān
  • [
    míng
    dài
    ]
    chén
    kāng
  • huā
    tíng
    yuàn
    xiāng
    piāo
    mǎn
    jià
    jià
    qiū
    qiān
    xiào
    shēng
    ruǎn
    <
    b
    r
    >
    hóng
    zhuāng
    gòng
    dǒu
    qīng
    chūn
    yán
    cháng
    shéng
    bái
    duǎn
    <
    b
    r
    >
    zhǎng
    zhōng
    feī
    yàn
    xuàn
    fēng
    xié
    lóu
    wài
    绿
    zhū
    zhuì
    luò
    huā
    <
    b
    r
    >
    é
    nòng
    chán
    bēn
    qiè
    yào
    qín
    chéng
    luán
    chū
    jiā
    <
    b
    r
    >
    bàn
    kōng
    zhù
    jiǎo
    kàn
    hǎo
    píng
    shī
    shēn
    gēng
    diān
    dǎo
    <
    b
    r
    >
    rén
    shēng
    xíng
    tān
    shào
    nián
    shí
    bàn
    jīn
    jiē
    lǎo
    <
    b
    r
    >
    yōng
    lái
    tīng
    shuō
    cuī
    meí
    fēng
    zhěng
    dùn
    shàng
    weí
    liǎn
    róng
    <
    b
    r
    >
    zūn
    jiǔ
    zuì
    yuè
    míng
    gāo
    jià
    fěn
    qiáng
    kōng

原文: 梨花庭院香飘满,架架秋千笑声软。
红妆共斗青春妍,长绳欲系白日短。
掌中飞燕旋风斜,楼外绿珠坠落花。
素娥弄蟾奔窃药,秦女乘鸾初去家。
半空著脚看亦好,平地失身更颠倒。
人生行乐贪少年,昔时女伴今皆老。
慵来听说摧眉峰,整顿衣裳为敛容。
玉樽余酒醉不得,月明高架粉墙空。



猜您喜欢

方正学祠(在松江求忠书院)(乙丑(清

清代 许传霈

天教正学振遗风,瞻拜荒祠泪我公。
不是昵儿赖魏尉,茸城何处广求忠⑴。

旅居杂兴 其四 (乙丑(清同治四年

清代 许传霈

漫道关河睽隔苦,犹欣羁旅笑言真。
淮徐风月苏松酒,许与劳人作主人。

自题竹石幽禽图三首(二零零五年

当代 金鉴才

鸣玉因风起,西园碧长成。
思从寒月淡,梦比野岚轻。
节节攀云上,枝枝得气生。
一身清到骨,何必问伊行。