《清江裂石》原文赏析

  • qīng
    jiāng
    liè
    shí
  • [
    míng
    dài
    ]
    weì
  • jiàn
    tuī
    lián
    fēng
    xiǎo
    dēng
    xié
    yòu
    beì
    chuāng
    xuě
    piàn
    xún
    yán
    wèn
    meí
    huā
    zhèng
    kaī
    gāng
    chū
    shì
    jiǔ
    beī
    shuí
    quàn
    qiáng
    bàn
    nián
    huá
    zòng
    xiāng
    nuǎn
    jìng
    shì
    tiān
    hún
    piàn
    yún
    shān
    weí
    yǐn
    yǐn
    feī
    luán
    dài
    yān
    xiá
    beì
    tàn
    xíng
    pín
    tóu
    zàn
    zuì
    liào
    xǐng
    lái
    zōng
    jiù
    chén
    shā
    zhèng
    xǐng
    zuì
    hán
    chóu
    měng
    tīng
    zhēng
    hóng
    鸿
    liáo
    liàng
    yuàn
    guò
    shuí
    jiā

原文: 忽见推帘起暮鸦,风逼小灯斜。又被打窗雪片,巡檐问、可压梅花。正开缸、初试屠苏酒,举杯谁劝、强半惜年华。纵博得、玉壶香暖,毕竟是天涯。浑一片云山,四围隐隐飞峦,带不起烟霞。驴背叹行频,垆头暂醉,料醒来孤踪、依旧尘沙。正醒醉含愁,猛听征鸿嘹亮,哀怨过谁家。



猜您喜欢

裂帛题诗

元代 何氏

妾长朱门十九春,岂期今逐虏囚奔。失身无补君王事,死节难酬夫婿恩。江静从教沈弱质,月明谁与吊归魂!只愁父母难相见,愿与来生作子孙。

杂咏下 美可茹亭

宋代 洪适

勿誇万钱食,可畏五鼎烹。采山逃后悔,碧涧有芹羹。

春江曲

明代 杨守陈

春山雨过春江满,菱叶长长蒲叶短。
柳丝一把系郎船,好语东风莫吹断。