《八声甘州 和东坡》原文赏析

  • shēng
    gān
    zhōu
    dōng
  • [
    jìn
    xiàn
    dài
    ]
    qiáo
    zhuàng
  • hǎo
    jiāng
    shān
    xiào
    luàn
    lái
    rán
    chéng
    guī
  • duì
    yún
    qiān
    chǐ
    chuán
    wàn
    zhōng
    cán
    huī
  • èr
    shí
    nián
    qián
    xiāng
    mèng
    rén
    lǎo
    shì
    quán
    feī
  • chú
    shì
    liáo
    tiān
    shuí
    xiān
  • wèn
    cán
    chù
    zhè
    huàn
    cháo
    feī
    feī
  • dōng
    xiān
    huí
    shǒu
    cái
  • kān
    kàn
    tíng
    fēng
    jǐng
    xìn
    zhuàn
    péng
    zōng
    xīn
    weí
  • cāng
    máng
    rěn
    shén
    zhōu
    leì
    zhēng

原文: 好江山笑我乱离来,依然末成归。
对巫云千尺,吴船万里,终古残晖。
二十年前乡梦,人老事全非。
除是寥天一,谁悟先机。
客问鱼蚕何处,付鹧鸪唤雨,朝暮霏霏。
自东坡仙去,回首赋才稀。
不堪看、孤亭风景,信转蓬踪迹与心违。
苍茫里,忍神州泪,莫洒征衣。


相关标签:八声甘州

猜您喜欢

梅花集玉台新咏十六首 其十二

清代 曹家达

岁律薄阳景,佳人殊不来。月斜树倒影,烛尽炭成灰。春草揽可结,朝花乱欲开。谁知独不见,取镜上空台。

左原诗三十二首 其三十二 如存

宋代 王十朋

北堂犹绿旧时萱,寒暑无繇复凊温。戏綵岩边白云下,慈颜彷佛尚如存。

梅花集玉台新咏十六首 其九

清代 曹家达

清气荡喧浊,此期良可嘉。游仙聚灵旅,素女执琼华。洛浦疑回雪,轻轩垂紫霞。美人称绝世,顾插步摇花。