《九骚引 其四 矢柏舟》原文赏析

  • jiǔ
    sāo
    yǐn
    shǐ
    bǎi
    zhōu
  • [
    míng
    dài
    ]
    gāo
    xíng
    wén
  • fàn
    bǎi
    zhōu
    zhī
    zhōng
    rén
    zhái
    ér
    neì
    jié
  • hán
    báo
    xīn
    ér
    jiān
    jié
  • niàn
    liǎng
    máo
    zhī
    shǐ
    ér
    zhì
    jué
  • chí
    rén
    neì
    xiū
    weǐ
    ér
    cháng
    jué
  • tíng
    zhī
    liàng
    è
    xīn
    zhì
    ér
    cuī
    zhé
  • jiā
    gòng
    jiāng
    zhī
    shū
    shèn
    zūn
    ér
    jié
  • tòng
    zhī
    bēng
    chéng
    shuǐ
    ér
  • huī
    shuǎng
    zhī
    zhì
    shī
    hái
    yīn
    ér
    xīn
    tiě
  • guǐ
    zhī
    xiě
    hén
    lìng
    qiān
    zài
    ér
    xīn
    liè
  • zāo
    yùn
    zhī
    yāng
    jiù
    biǎo
    zhēn
    jié
    shuāng
    xuě
  • shāng
    huā
    zhī
    zǎo
    shì
    mǐn
    shā
    yuán
    huǒ
    liè
  • jiē
    shè
    shēng
    bào
    líng
    xiū
    ér
    gēng
    dié
  • rén
    shēng
    zhī
    shuí
    shā
    shēn
    ér
    zhēn
    yīng
    jié
  • zāo
    bīn
    fēn
    ér
    peì
    qióng
    yáo
  • zhōng
    qīng
    yīng
    zhī
    líng
    xiù
    hún
    miǎo
    miǎo
    ér
    zhī
  • xiū
    líng
    yuán
    zhī
    shè
    tiān
    jīn
    ér
    cǎi
    zhī
  • tiān
    zhī
    jiān
    nán
    shī
  • beī
    huí
    cháng
    ér
    shāng
    zhì
    bǎi
    zhōu
    ér
  • diàn
    guì
    jiǔ
    ér
    chí
    niàn
    zuò
    lán
    guī
    níng
  • yǐn
    xiū
    zhú
    zhī
    zhuì
    lòu
    xīn
    ér
    leì
    chuī
  • táo
    táng
    zhī
    èr
    hàn
    zhī
    huì
  • mèng
    xùn
    sān
    qiān
    ér
    weí
    shì
    shī
  • zhōng
    jiǎn
    jiǎn
    ér
    mèn
    mào
    ér
    xīn
    nán
  • jié
    chéng
    xìn
    ér
    zhuān
    wàng
    xuān
    meì
    ér
    chī

原文: 泛柏舟之河中兮,忽人宅傺而内结。
含薄怒以惓惓兮,心郁郁而坚节。
念两髦之我仪兮,矢靡他而志诀。
持仁义以内修兮,遇纬繣而肠绝。
何庭慈之不谅兮,遏心志而摧折。
嘉共姜之淑慎兮,遵矩矱而自洁。
恸杞妻之崩城兮,赴淄水而呜咽。
徽爽女之志笃兮,尸还阴而心铁。
哀八轨之血痕兮,令千载而心裂。
遭大运之殃咎兮,表贞洁以霜雪。
伤花妻之蚤逝兮,闵纱圆于火烈。
皆舍生以取义兮,抱灵修而岂更迭。
抚人生之谁无死兮,一杀身而甄英杰。
遭缤纷而怖覆兮,佩琼瑶于祁祁。
钟清英之灵秀兮,魂渺渺而何之?
修灵原之不死兮,涉天津而采紫芝。
天步馀之艰难兮,失比翼以独居。
悲回肠而伤气兮,志柏舟而如饥。
奠桂酒而驰念兮,坐兰闺以凝思。
饮修竹之坠露兮,心披披而泪垂。
匹陶唐之二女兮,轶大汉之惠姬。
慕孟母以孜孜兮,训三迁而为世师。
中蹇蹇而闷瞀兮,意忳忳而心难夷。
竭诚信而专一兮,忘儇媚而如痴。



猜您喜欢

蝶恋花 夏雨

明代 郑溱

过了黄梅寒尚重,出水新荷,不耐擎珠弄。
几许愁怀难遣送,闭门回首都成梦。
雨后还将蘘薜种,着破春衫,暂把衣空。
一卷残编何所用,江干多少风波涌。

杂诗

明末清初 读彻

天气秋晚晴,坐看西山色。
前溪有故人,草深行不得。

入林

明末清初 读彻

入林不知深,但觉衣裳冷。
新绿满空山,低头不见影。