《得平湖沈楷秀才书》原文赏析

  • píng
    shěn
    kǎi
    xiù
    cái
    shū
  • [
    míng
    dài
    ]
    lín
    guāng
  • yán
    chéng
    cán
    xīng
    guò
    táng
    shǒu
    chí
    shū
    jiān
    kaī
    jiān
    jiàn
    yuán
    shì
    xià
    shǔ
    xíng
    huò
    zhū
    beì
    guò
    xīn
    wàng
    shǔ
    yàn
    suí
    dào
    liáng
    jiàn
    guò
    tuī
    yáng
    xué
    ruò
    bǎo
    bǎo
    shān
    guāng
    xué
    ruò
    hǎi
    hǎi
    kuò
    zhōu
    háng
    chí
    chí
    juē
    bào
    miǎo
    miǎo
    kōng
    wàng
    yáng
    shú
    dēng
    àn
    shú
    zàng
    nián
    chí
    dǎi
    ěr
    bìn
    cāng
    dāng
    shí
    lái
    bàng
    shǒu
    tóng
    jiāng
    liú
    gòng
    shù
    qiān
    nián

原文: 严城迫残腊,客星过我堂。欲语欲不语,手持书一缄。开缄见元式,疾读下数行。何啻获珠贝,目过心不忘。我迹乌足数,雁凫随稻梁。吾子独何见,亹亹过推扬。斯学若聚宝,宝积山自光。斯学若浮海,海阔须舟航。迟迟嗟抱璞,渺渺空望洋。孰与登彼岸,孰与发其藏。年驰力不逮,尔鬓忽已苍。寄语当湖子,何时来我傍。手掬桐江流,共漱千年力。



猜您喜欢

岭南杂咏 其十

元末明初 汪广洋

榕树阴阴集暮鸦,竹深人静似仙家。
芭蕉小苑垂双实,茉莉南州压万花。

岭南杂咏 其九

元末明初 汪广洋

番禺南望渺烟波,怪底鱼龙出没多。
顷刻风霆飞白昼,黑云拖雨过牂牁。

岭南杂录三十首 其十

元末明初 汪广洋

倔强冯陵距海垠,半为鱼鳖半为尘。
只今编户闻声教,遗类何由辨马人⑴。