《蓉城盛会未克前往,谨赋此以贺〈》原文赏析

  • róng
    chéng
    shèng
    huì
    weì
    qián
    wǎng
    jǐn
  • [
    dāng
    dài
    ]
    xióng
    shèng
    yuán
  • fēng
    sāo
    xiāo
    chén
    jiǔ
    chàng
    rán
    shū
    duō
    duō
  • yǐn
    lǐng
    西
    nán
    wàng
    mín
    é
    xuán
    yuè
  • fēng
    tóu
    shuí
    gāo
    yǒng
    qīng
    yīn
    cháng
    xiē
  • zhāo
    lái
    xīn
    rén
    yín
    jīng
    xiāng
    jiē
  • shī
    xiě
    xìng
    qíng
    zhēn
    weí
    shí
    shì
  • chàng
    cǎo
    táng
    fēng
    yuǎn
    shào
    jiàn
    ān
  • niàn
    廿
    zài
    fāng
    xīn
    gōng
    gāo
  • shèng
    huì
    zhí
    yáng
    chūn
    tóng
    rén
    xiān
  • juē
    kùn
    jiāng
    yòu
    shì
    huāng
  • sāo
    shǒu
    chí
    chú
    kōng
    xiàn
    yún
    jiān

原文: 风骚销沉久,怅然书咄咄。
引领西南望,岷峨悬孤月。
峰头谁高咏,清音长不歇。
招来素心人,吟旌相与揭。
诗写性情真,歌为时事发。
畅沐草堂风,远绍建安骨。
廿载播芳馨,功高岂自伐?
盛会值阳春,同人聚仙窟。
嗟予困江右,事冗意荒忽。
搔首自踟蹰,空羡云间鹘。



猜您喜欢

新磨镜

唐代 白居易

衰容常晚栉,秋镜偶新磨。一与清光对,方知白发多。
鬓毛从幻化,心地付头陀。任意浑成雪,其如似梦何。

微之宅残牡丹

唐代 白居易

残红零落无人赏,雨打风摧花不全。
诸处见时犹怅望,况当元九小亭前。

独酌忆微之(时对所赠醆)

唐代 白居易

独酌花前醉忆君,与君春别又逢春。
惆怅银杯来处重,不曾盛酒劝闲人。