《袍岭晴岚》原文赏析

  • páo
    lǐng
    qíng
    lán
  • [
    míng
    dài
    ]
    qiū
    yǎn
  • weí
    nán
    yǒu
    páo
    lǐng
    cāng
    cāng
  • shàng
    qīng
    míng
    kuò
    xià
    liú
    cháng
  • shí
    chū
    xiē
    cuì
    rǎn
    qíng
    guāng
  • lán
    jué
    dǐng
    yīn
    yūn
    jiē
    huāng
  • biàn
    huàn
    duō
    zhuàng
    yún
    tóng
    feī
    yáng
  • ān
    liǎng
    líng
    áo
    xiáng
  • zhí
    niè
    céng
    xiāo
    diān
    chuī
    shēng
    yǐn
    fèng
    huáng

原文: 惟南有袍岭,郁乎其苍苍。
上倚青冥阔,下俯溪流长。
时雨既初歇,翠色染晴光。
浮岚起绝顶,氤氲接大荒。
变幻亦多状,云气同飞扬。
安得羽两臂,凌虚以翱翔。
直蹑层霄巅,吹笙引凤凰。



猜您喜欢

题黄鹤楼

明代 张献忠

滚滚江流去不还,隔断龟蛇不相攀。
龟山就譬比李闯,咱老子站在蛇山。

王玉质秦中才子也居华山芙蓉峰

明末清初 李以笃

王子西京秀,能谈《驷铁》风。
读书居小阁,望远欲凌空。
玉女烟鬟乱,金仙露掌浓。
高歌下易水,不哭阮生穷。

王伯敬见访

明末清初 李以笃

士穷不易测,薄技偶为传。
握手平生尽,论心出处悬。
浮家依采石,作客耐秋天。
我亦新丰倦,无能乞酒钱。