《文昌阁》原文赏析

  • wén
    chāng
  • [
    yuán
    dài
    ]
    yán
    shì
    zhēn
  • wén
    chāng
    gāo
    jiē
    míng
    xià
    shì
    chén
    huán
    cǎo
    shù
    píng
  • wàn
    cháng
    kōng
    bàn
    lín
    xiū
    zhú
    dài
    qiū
    shēng
  • weī
    lán
    hún
    lài
    yōu
    niǎo
    pín
    què
    yǒu
    qíng
  • míng
    yǐn
    beī
    fēng
    liǎng
    héng
    chuī
    tiě
    shàng
    yáo
    jīng

原文: 文昌高阁接虚明,下视尘寰草树平。
万里长空浮雾气,半林修竹带秋声。
危栏独倚浑无赖,幽鸟频啼却有情。
茗饮一杯风两腋,横吹铁笛上瑶京。



猜您喜欢

宋代 杨伯岩

东召仙子许参元,满月光明现大千。

题樑

宋代 颜丙

灵根不肯混凡柴,天意移将福地来。
向日亲逢霹雳手,今朝果作栋樑材。

购得杨升庵先生雪韵楼画像敬赋

清代 王贞春

万里君门远,投荒死未归。山花蛮女曲,椎髻汉臣衣。木落愁猿啸,仓空宿鸟饥。思亲余涕泪,应逐白云飞。