《题手植桧》原文赏析

  • shǒu
    zhí
    huì
  • [
    míng
    dài
    ]
    yuán
  • tíng
    duān
    bài
    yǒu
    shù
    dāng
    xuān
    chuī
  • gēn
    chá
    jǐn
    bǎi
    chǐ
    shàng
    yuè
    zhōu
  • pái
    huái
    zài
    zhān
    xuān
    shǒu
    qīn
  • zhòng
    guàn
    zhū
    chí
  • wén
    dōng
    qín
    huǒ
  • niàn
    qiān
    zài
    xià
    dōng
    jiā
    gāo
    meí
  • qióng
    beī
    qiáo
    lín
    guǎng
    广
  • míng
    shū
    chè
    jīng
    diàn
    xióng
    wén
    bǐng
    chóng
  • huí
    tóu
    xiàng
    dōng
    dài
    zhàng
    gāo
    beī
  • zhēn
    peí
    lài
    yǎn
    shèng
    jīn
    feī
    suǒ
  • huáng
    tiān
    yòu
    dào
    mián
    yuǎn
    réng
    ruò
  • weí
    ěr
    suǒ
    xīn
    níng
    zài
  • huán
    zhōng
    shān
    shù
    wàn
    nián
    zhī

原文: 孔庭讫端拜,有树当轩垂。
根槎仅百尺,上阅姬周曦。
徘徊再瞻顾,宣尼手亲移。
种自阙里地,灌以洙泗池。
斯文续东壁,糵岂秦火遗。
念此千载下,东家耸高楣。
穹碑与乔木,林立如广畦。
名书掣惊电,雄文炳重离。
回头向东岱,御帐高已卑。
珍培赖衍圣,斤斧非所宜。
皇天佑吾道,绵远仍若斯。
维此亦木尔,所歆宁在兹。
寰中大山壑,庶矣万年枝。



猜您喜欢

手植桧

明代 王在晋

古桧凌霄自手移,露华高揭干离奇。
秦皇汉武留松柏,未许文坛借一枝。

近闻十六章 其十六

清代 姚燮

纸上空言咄尔豪,谓渠未肯试吾刀。防疏已类开门揖,气馁难筹破釜鏖。尽有流民尸逐浪,可怜上将血濡袍。愿投荒谷牵萝隐,委恃雄军有骑旄。

近闻十六章 其九

清代 姚燮

衮衮群公议满朝,谁陈上策禦羌辽?牛输渐苦通舟竭,犬性难凭给市要。上谷春冰愁易泮,禺山秋飓不重骄。乘虚可作黄龙战,莫待羊亡悔补牢。