《送姚叔祥还槜李》原文赏析

  • sòng
    yáo
    shū
    xiáng
    hái
  • [
    míng
    dài
    ]
    féng
    mèng
    zhēn
  • jiǔ
    yǐn
    jiàn
    shuǐ
    ěr
    lái
    guī
    mèng
    pín
    <
    b
    r
    >
    guī
    weì
    guī
    kān
    sòng
    guī
    rén
    <
    b
    r
    >
    jūn
    lái
    zhū
    míng
    chū
    shū
    peì
    chén
    <
    b
    r
    >
    jiào
    shǐ
    yán
    guǐ
    pōu
    sǎo
    chén
    <
    b
    r
    >
    kǎo
    suǒ
    méng
    zhuì
    qiè
    zhī
    xīn
    <
    b
    r
    >
    xiū
    wén
    chèng
    yǒu
    mǎo
    jīn
    zhōng
    chén
    <
    b
    r
    >
    wén
    chuò
    chén
    <
    b
    r
    >
    yóu
    liàn
    xiāng
    duō
    xīn
    <
    b
    r
    >
    náng
    dàn
    shì
    shū
    níng
    liáo
    pín
    <
    b
    r
    >
    fàng
    guī
    yǒu
    kaī
    jìng
    qīn

原文: 久饮建业水,尔来归梦频。
思归未得归,不堪送归人。
君来朱明初,倏忽佩萸辰。
较史惜炎晷,剖疑扫余尘。
考索资发蒙,补缀惬知新。
休文称益友,卯金亦忠臣。
斯文既辍笔,离席何遽陈。
游子恋故乡,仳离多苦辛。
客囊但市书,腹笥宁疗贫。
放归必有期,开径希日亲。



猜您喜欢

山行绝句

明代 顾璘

槎丫半折树,倾欹欲堕石。
行人如飞仙,渺渺下青壁。

捣衣 其三

明代 张若羲

寂寞支机石,当阶鸣促织。
轻罗稳称身,欲寄无消息。

捣衣 其二

明代 张若羲

密网萦蛛丝,一上一回迟。
羊肠九折坂,君行已几时。