《嵩阳宫作歌》原文赏析

  • sōng
    yáng
    gōng
    zuò
  • [
    míng
    dài
    ]
    gāo
    chū
  • qián
    shān
    yuè
    tiān
    huáng
    fēng
  • mài
    lǒng
    bàn
    qīng
    tíng
    féng
    rén
    wèn
    sōng
    yáng
    gōng
  • gòu
    weí
    yǒu
    sān
    bǎi
    dǐng
    shù
    cāng
    qióng
  • āo
    shí
    weí
    shēn
    yǐn
    gān
    cūn
    jiāng
    hóng
  • bàn
    bàn
    shēng
    guǐ
    shén
    shū
    dōng
    shū
    西
    yuè
    tōng
  • zhuàn
    yán
    hàn
    fēng
    weì
    biàn
    táng
    rén
    zhī
    beī
    fēng
    chóng
  • niú
    jiǎo
    lóng
    wén
    cāng
    tái
    zhuó
    chóng
    shū
    tóng
  • xún
    xìng
    qiān
    wàn
    chéng
    jīng
    yīn
  • shuí
    wén
    zhě
    wàn
    suì
    huāng
    táng
    xìn
    zhī
    zhōng
    méng
  • lún
    gōng
    jīn
    yín
    luán
    weī
    ruí
    sān
    huā
    hóng
  • yáo
    diàn
    殿
    cuì
    huá
    ān
    zài
    zaī
    jīn
    sōng
    cǎo
    cóng
  • sān
    bǎi
    yuè
    shì
    qiān
    zài
    fēng
    shuāng
    gǎn
    kǎi
    zhōng
  • jīn
    juān
    shī
    yǒu
    piān
    rén
    wǎng
    wǎng
    zhú
    feī
    péng
  • shǐ
    使
    beī
    sōng
    yáng
    gōng

原文: 乾河礧礧山巃嵷,四月天黄赤日风。
麦陇半枯蜻蜓舞,逢人复问嵩阳宫。
故基遗构不可睹,惟有三柏鼎树摩苍穹。
曲凹十围深隐马,干秃皮皴僵如虹。
半死半生鬼神护,倏东倏西日月通。
传言汉封颇未辨,唐人之碑亦丰崇。
牧牛磨角龙文没,苍苔濯雨虫书同。
忆昔武帝巡幸日,千骑万乘郁菁茵。
谁其闻者呼万岁,荒唐信之终愚蒙。
即论此宫金银阙,鸾鹤葳蕤三花红。
瑶殿翠华安在哉,岂意于今嵩草丛。
三柏阅世几千载,风霜屡入感慨中。
古今镌题诗有篇,其人往往逐飞蓬。
呜呼使我不悲嵩阳宫。



猜您喜欢

忆同社诸子

清代 华毓荣

章水晴霞迥,西山暮雨收。
无边原上草,都是客中愁。
系艇风花岸,悬灯雪月楼。
匆匆一为别,啼鴂满芳洲。

感怀

清代 华飞

斜日满疏棂,萧闲户半扃。
怀人媚幽独,隐几适空冥。
草向愁边绿,山从梦里青。
酒徒零落后,不忍问旗亭。

丁丑春秦大司空味经表叔扈跸南

清代 华飞

妒花风雨满春城,泪洒空杯送远行。
便觅封侯何太急,到家寒食去清明。